Truyện sex ở trang web truyensextv.pro tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv.pro, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv.pro tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » 12 nữ thần – Quyển 2 » Phần 152

12 nữ thần - Quyển 2 - Tác giả Slaydark

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.pro, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 152

Năm ngày kể từ khi tin tức Cửu Huyền Ngân Hà bị bá vương trùng bắt giữ lan rộng.

Một lực lượng gồm hơn hai nghìn người được tập hợp, trong đó đa số là Linh Vương và hàng chục Linh Đế. Ngoài Thiên Minh là thiên tài Hùng Vương Bảng, còn có đội Thiên Hạ gồm cả Hùng Thiên Hạ, Hành Kinh và Nguyệt San, ngoài ra còn có Lương Diệt là nhà tài trợ vũ khí cùng với bạn thân gã, Lưu Các.

Trong những người này, có người đến vì lời hiệu triệu của thiên tài Nhất Tiếu Thiên Minh, có người đến vì tinh dịch của bá vương trùng, có người đến vì tìm tung tích hòn đá bí ẩn, ngoài ra, cũng có những người ẩn nấp theo sau chờ thời cơ kiếm chác.

Trịnh Thiên Minh đứng trước quần hùng, thân hình thư sinh tuấn tú nhưng lại toát lên vẻ uy nghiêm như bậc đế vương của dòng dõi chúa Trịnh, gã nhìn quanh rồi cất tiếng: “Các vị, hẳn ai đến đây cũng biết tin tức Cửu Huyền Ngân Hà bị bá vương trùng bắt giữ. Nghe thật nực cười, đương kim đệ nhất Hùng Vương Bảng, đương kim đệ nhất Thế Hệ Hoàng Kim, Cửu Thiên Huyền Nữ của Cửu Thiên Cung làm sao có thể dễ dàng để cho lũ côn trùng kia bắt giữ?”

“Hơn nữa, kẻ tung ra tin đồn này theo Thiên Minh điều tra chính là Âm Vương Hữu Thực, một kẻ xảo trá, hèn nhát, chính hắn đã dùng hòn đá bí ẩn dẫn dụ bá vương trùng gây ra cuộc thảm sát ở hội đấu giá.”

“Nhưng vì Ngân Hà, Thiên Minh ta dù biết có thể là cạm bẫy nhưng vẫn quyết tiến vào, nếu Ngân Hà không bị bắt thì cũng phải diệt sạch lũ bá vương trùng để làm nên điều mà ngay cả thái úy Lý Thường Kiệt và thái sư Lý Đạo Thành vang danh sử sách cũng chưa thể làm được!”

“Nói hay lắm!”

“Nhất Tiếu Thiên Minh! Vang danh sử sách!”

“Nhất Tiếu Thiên Minh! Vang danh sử sách!”

Từng tiếng tung hô từ những kẻ được người của Trịnh Thiên Minh bỏ tinh dịch ra thuê hô hào khí thế.

Nhiều người bị khí thế kích động nên cũng gào thét cổ vũ hùa theo, còn có một số ít người chỉ cười nhạt, vì họ thừa biết, bá vương trùng ngàn năm trước hùng mạnh vô cùng, còn bá vương trùng ngày nay chỉ được gây dựng lại từ một ít tàn dư còn sót lại, dù có phát triển ngàn năm cũng khó bằng ngày xưa.

Hưởng thụ xong tiếng tung hô ngộp trời, Trịnh Thiên Minh phất tay ra hiệu cho tất cả im lặng, sau đó hắn nói: “Theo tính toán, thời điểm xảy ra tiếng tim đập tiếp theo còn cách một khoảng thời gian, chúng ta cần gấp rút xuất quân và đánh nhanh thắng nhanh trước khi rễ địa tâm xuất hiện trở lại.”

Đội quân hùng mạnh xuất phát theo chỉ dẫn của Trịnh Thiên Minh. Sau khi diệt sạch những người còn sót lại trong trận chiến ở khu đấu giá, Trịnh Thiên Minh dựa vào một khả năng đặc biệt đã thu được thông tin về hòn đá và vị trí hang ổ của bá vương trùng.

Điều ít ai biết là tổ bá vương trùng dù ngàn năm trước hay hiện tại đều không nằm trong hang động sâu xa bí ẩn nào, mà nằm ngay trên mặt đất trong Địa Tâm Cảnh, nơi này được thiết lập một linh trận kết giới khổng lồ để che giấu sự tồn tại.

Thiên Minh hành quân đến vị trí được xác định là tổ bá vương trùng, nơi này trông không khác gì những nơi khác trong Địa Tâm Cảnh, khá trống trải với rải rác những cây nấm khổng lồ. Dừng lại ở một nơi trống trải, Thiên Minh lấy ra một lá bùa màu vàng, hắn dùng ngón tay mang linh lực vẽ những đường ngoằn ngoèo lên lá bùa rồi dán lá bùa lên giữa khoảng không, đột nhiên lá bùa bị một ngọn lửa màu đen đốt cháy, sau đó khung cảnh hoang sơ quanh lá bùa đột nhiên biến đổi, lộ ra khung cảnh những tòa kiến trúc xây bằng đất đá cao đến hàng trăm mét xếp hàng dày đặc giữa những con đường bằng phẳng trông như một thành phố.

Đội quân hai nghìn người không khỏi choáng ngợp trước quy mô thành phố và những tòa kiến trúc tinh xảo đang dần lộ ra, không ai nghĩ đây lại là thành phố do một loài côn trùng xây nên.

Lúc này, như phát hiện ra kẻ địch, từ thành phố phát ra một âm thanh báo động ngân dài.

Từ tường thành, hàng ngàn bá vương trùng cất cánh bay lên không trung, dẫn đầu là một người.

Một người! Hắn cưỡi trên lưng một bá vương trùng, ánh mắt lạnh lùng nhìn về lực lượng đồng loại ở phía bên kia chiến tuyến…

“Đó là…” Có người nhìn thấy kẻ cưỡi bá vương trùng liền nghi hoặc nói: “Âm Vương Hữu Thực?”

“Chính là hắn!”

“Âm Vương Hữu Thực phản bội loài người, cấu kết với bá vương trùng!”

Phải, hắn chính là Âm Vương Hữu Thực, cũng chính là Võ Phi Dương, hắn cưỡi trên lưng bá vương trùng, lạnh lùng cất tiếng: “Tất cả nghe đây! Lập tức cút ngay cho ta, nếu không đội quân tám trăm nghìn bá vương trùng của ta sẽ ăn sạch các ngươi!”

Nghe thế, có người giật mình kinh hô: “Tám trăm nghìn bá vương trùng? Trời má đông dễ sợ!”

“Mày bị ngu à! Nó bốc phét đấy!”

Trịnh Thiên Minh vẫn thản nhiên cười rồi cất tiếng: “Kẻ phản bội loài người, đáng chết!”

Trịnh Thiên Minh phất tay ra lệnh, đội quân hùng hậu đồng loạt xông lên.

Phía ngoài rìa hang động, Sùng Hạo tóc trắng tay cầm thanh kiếm trong suốt lao vào vùng chiến.

Ở một hướng khác, Đoạn Tuyệt có đôi mắt thâm đen, miệng ngậm kẹo sữa khoanh tay đứng nhìn.

Tiêu Hồn tay cầm Đoạt Mệnh cung, ánh mắt sắc bén hướng về phía Dương.

Vân Phi nhàn nhã đứng xem.

Hoài Bão nhíu mày nhìn Dương, trong lòng tự hỏi thằng chết bầm kia đang giở trò gì.

Huyết Nha ngồi bệt dưới đất, răng nhọn cắn ngón tay đến tứa máu, đôi mắt hoang dại nhìn Bão như muốn ăn tươi nuốt sống.

Độc Hành đứng cạnh Hoài Bão, vẻ mặt ngơ ngơ ngác ngác.

Lục Văn Minh đứng cười nhếch mép, trên vai cõng một con quạ đen.

Trần Phi Âm chăm chú theo dõi như hổ đói chờ mồi.

Thích Đông mặt đeo khẩu trang đứng tia xem nữ cao thủ nào có tâm hồn đẹp, chờ thời cơ ra tay ứng cứu.

Long Ngạo nhìn về phía Lý Hữu Thực với vẻ mặt trầm tư, sau lưng gã là Long Thư Hồn và Long Thanh Bồn.

Thục Trinh vừa tiến vào hang, theo sau là bọn Trục Nhật, Thu Cúc và Vô Tường.

“Hữu Thực…” Nhìn Dương bên phe bá vương trùng, lòng nàng ngập tràn khó hiểu.

Hắn đột nhiên bỏ đi…

Dương cũng nhìn thấy Thục Trinh dù nàng đứng rất xa. Dương biết cuối cùng nàng sẽ đến được đây nhờ manh mối hình vẽ bí ẩn, nhưng hắn quyết định không đi cùng nàng, bởi hắn chọn đứng về phía bá vương trùng, đối địch với chính đồng loại của mình.

Lý do là vì…

Vài ngày trước.

Sau khi nghe tin tức Ngân Hà bị bắt giữ và Trịnh Thiên Minh triệu tập quần hùng đi giải cứu, Dương liền nảy ra ý định theo sau làm ngư ông đắc lợi, bởi hắn cũng không tin chuyện Ngân Hà bị bắt.

Nhưng khi gọi âm binh bá vương trùng ra để hỏi kỹ hơn về sức chiến đấu của bá vương trùng, hỏi cần lực lượng thế nào mới đủ diệt cả tổ bá vương trùng, âm binh của hắn chợt quỳ xuống cầu xin:

“Thưa sếp, xin sếp hãy tha cho chúng em! Chúng em chỉ muốn tìm về ba hòn đá kỷ vật của tổ tiên và sống yên bình, không hề có ý định gây chiến với loài người…”

Vì mối liên kết linh hồn nên Dương biết những gì bá vương trùng nói là thật tâm. Trong lòng Dương giờ đây như vỡ lẽ.

Phải rồi, hắn không muốn giết người, nhưng hắn đã giết biết bao nhiêu côn trùng, bấy nhiêu sinh mạng. Dương không phải người từ bi, hắn càng không xem mình là đấng cứu thế, cho nên giết những côn trùng hắn cho là vô tri này hắn cũng không quá áy náy, nhưng giờ đây khi nghĩ lại, lũ côn trùng trong Địa Tâm Cảnh này đều có trí tuệ, thậm chí một số loài còn có tình cảm như con người, hắn không giết người vì hắn có tình cảm, nhưng hắn giết những kẻ có tình cảm thì có khác gì giết người?

Dương lại nghĩ về những con non như những đứa trẻ vô tội bị tàn sát chẳng có lý do, trong lòng hắn thầm đưa ra một quyết định.

Dương nói: “Mau về báo đồng loại của ngươi chạy trốn đi, có thằng muốn kéo người đến đánh, kèo này ta bó tay rồi!”

Bá vương trùng lắc đầu: “Tổ là nơi an toàn nhất, chúng em quá đông nên đâu thể trốn đi đâu được… Phải chi ba vật tổ tập hợp đủ, chúng em sẽ có thêm đức tin.”

Ba vật tổ mà bá vương trùng nói chính là ba hòn đá, một đang ở tổ, hai hòn còn lại trong tay Dương.

Trong đầu Dương giờ lại nghĩ đến chuyện ra tay giúp đỡ bá vương trùng, đồng thời tìm thời cơ thó nốt hòn đá còn lại.

“Nữ hoàng của ngươi có dễ tính không?” Dương vừa hỏi vừa liên tưởng đến hình dáng và sự nguy hiểm của nữ hoàng nhện Bạch Hậu.

Bá vương trùng thật thà đáp: “Nữ hoàng rất xinh đẹp, rất đáng yêu…”

“Đi thôi!” Dương lập tức đưa ra quyết định khi nhìn thấy hình ảnh nữ hoàng trong đầu bá vương trùng, gấp đến nỗi bá vương trùng chưa kịp nói đoạn cuối câu: “… nhưng cực kỳ ghê tởm loài người.”

Cuối cùng, vì không muốn để Thục Trinh theo mình dính vào cuộc chiến đẫm máu, Dương âm thầm ra đi.

Bạn đang đọc truyện 12 nữ thần – Quyển 2 tại nguồn: http://truyensextv.com/12-nu-than-quyen-2/

Dù được âm binh bá vương trùng cam đoan sự an toàn, Dương vẫn lo sợ khi tiến về tổ bá vương trùng. Đứng trước cổng thành, Dương gọi Hắc Phù Đổng và Truy Ảnh ra, chỉ cần cảm giác nguy hiểm thì hắn lập tức kêu thằng Hắc quay xe.

“Sếp cứ tin ở em!” Hắc Phù Đổng vỗ ngực chan chát khi được Dương giao phó.

Đột nhiên, tiếng loa báo động vang lên, hàng trăm bá vương trùng đồng loạt từ tường thành lao đến, sát khí ngập trời.

Dương chưa kịp định thần thì nghe huỵnh một tiếng, Hắc Phù Đổng sợ quá nên đã quay xe chạy trước.

“Khốn nạn!” Dương tức giận vừa mắng vừa dí theo bắt Hắc Phù Đổng nhốt vào nhẫn.

Lúc này, đội quân bá vương trùng đã bị âm binh bá vương trùng của Dương ra hiệu dừng lại.

Âm binh của Dương và một tên đứng đầu đội quân dùng hai sợi râu trên đầu cọ vào nhau để giao tiếp, sau đó đội quân lui ra hai bên, mở ra một con đường.

Âm binh bá vương trùng gọi Dương: “Sếp cứ vào đi, yên tâm tụi nó hiền lắm không cắn đâu!”

Dương vừa đi vừa rùng mình trước đội quân đông đảo đang nhe những cặp nanh kinh khủng về phía hắn.

Dương theo âm binh của hắn tiến đến cổng thành, nơi một bá vương trùng đang đứng. Bá vương trùng này trông không giống những bá vương trùng Dương từng thấy, kẻ này trông gần giống người hơn, nhưng vẻ nguy hiểm cũng hơn. Dương đoán đây là bá vương trùng lột xác lần thứ ba, cấp Đế.

“Con người!” Thấy Dương đến, gã bá vương trùng cấp Đế bập bẹ nói.

“Thật ra ta cũng không biết ta là con gì nữa!” Dương lầm bầm đáp.

Âm binh bá vương trùng dùng râu giao tiếp với bá vương trùng cấp Đế, sau đó bá vương trùng cấp Đế quay sang hỏi Dương: “Muốn gặp Nữ Hoàng?”

“Đúng vậy!” Dương gật đầu, cũng nhái giọng bập bẹ, trong Địa Tâm cảnh này dù Linh Đế hay Chúa Tể đều bị áp chế ngang tầm Linh Vương, không thể sử dụng năng lực của cảnh giới, nên Dương cũng không quá ngán, đánh không lại thì chạy.

Giao tiếp bằng râu là cách giao tiếp an toàn nhất của bá vương trùng, vừa không sợ kẻ thứ ba nghe lén, vừa có thể phát hiện nói dối qua mức rung động của sợi râu, cho nên bá vương trùng cấp Đế không hề hoài nghi âm binh của Dương, gã nói: “Vậy thì đi, gặp các Chúa Tể trước đã.”

Dương hồi hộp bước theo bá vương trùng cấp Đế đi vào trung tâm thành phố. Quả xứng danh chủng loài hùng mạnh và thông minh nhất Địa Tâm cảnh, thành phố này không khác mấy so với thành phố loài người, có giao thương mua bán, có hàng quán, có dịch vụ mát xa, ca hát, bia ôm… có những sinh vật chân đốt to lớn chuyên chở hàng hóa như nhện, bọ cạp, rết…

Càng vào trung tâm đường xá càng rộng và càng vắng, giữa thành phố là một tòa cung điện nguy nga được dựng lên từ vàng bạc và nhiều loại đá quý.

Dương đang ngắm nhìn cung điện, chợt có một bóng trắng từ phía sau chạy đến lướt qua người hắn, để lại một làn hương hấp dẫn đến lạ thường.

Dương nhìn theo bóng trắng, đó là một thiếu nữ tuổi chừng mười tám, nàng đi chân trần, tóc đen dài bồng bềnh như mây, nàng mặc độc một chiếc đầm trắng mỏng manh kết từ tơ nhện, đầm ngắn ngang nửa đùi, đôi chân dài trắng muốt đang chạy làm cho cặp mông tròn dưới làn eo cong cứ đong đưa ẩn hiện dưới váy khiến Dương nhìn theo mà nước bọt ứa ra ướt cả cằm.

Nàng là một phần động lực khiến Dương đến đây, Nữ Hoàng của bá vương trùng tộc.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Danh sách truyện cùng bộ:
12 nữ thần – Quyển 1
12 nữ thần – Quyển 2
12 nữ thần – Quyển 3 (Update Phần 11)
Thông tin truyện
Tên truyện 12 nữ thần - Quyển 2
Tác giả Slaydark
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sắc hiệp, Truyện sex hay, Truyện sex mạnh
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 15/08/2022 03:39 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Slaydark

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân