Truyện sex ở trang web truyensextv.pro tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv.pro, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv.pro tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Cô bé đi xe wave đỏ » Phần 67

Cô bé đi xe wave đỏ

truyen x
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.pro, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 67

Nó vào nhà ngồi, tôi đi đánh răng rửa mặt các kiểu rồi ra phòng khách. Nhìn nó ngẩn người, trông có vẻ lo lắng bồn chồn.
– Sao, chia tay à?
– Không anh!
– Hay hết tiền?
– Em nợ tiền …
– Nợ ai?
– Em … cắm …
– Mày nói rõ xem nào
– Em cắm thẻ sinh viên với chứng minh thư, giờ người ta đòi,
– Bao nhiêu?
– Cắm 5 triệu, còn lãi thì …
– Bao nhiêu?
– Gần 5 triệu nữa.
– Tổng 10 triệu à?
– Vâng.

Tôi cũng không ngờ thằng em mình nó lại như thế này. Cái chuyện vay nặng lãi kiểu này thì tôi cũng đã gặp nhưng lại rơi vào đúng thằng em mình.
– Giờ mày tính sao?
– Em giờ không có tiền, anh giúp em với, mà họ đòi gấp quá, không có họ về nhà em đòi thì bố mẹ em giết anh ạ.
– Lấy điện thoại ra, gọi cho mẹ mày đi.
– Làm gì ạ, anh giúp em đi, em không muốn bố mẹ em biết đâu?
– Hôm nay anh không còn tí niềm tin nào với mày nữa, đừng có mở mồm ra xin xỏ. Muốn giải quyết thì lấy điện thoại ra gọi cho mẹ mày. Không nói được với mẹ mày thì để anh nói.

Nó ngồi im không dám nói rằng gì cả, cứ nhìn xa ra ngoài cửa sổ với khuôn mặt đăm chiêu.
– Cho mày ngồi suy nghĩ, mày không còn đường lui đâu. Chứ anh không ngờ là mày lại thiếu tiền đến mức mà phải cắm chứng minh thư. Cắm lâu chưa?
– Lâu rồi anh ạ!
– 5 triệu đấy mày làm gì?
– Em đánh lô … , với lại đi chơi … tiêu linh tinh.
– Bao nhiêu tiền 1 triệu 1 ngày.
– 7 nghìn anh ạ.
– Giờ mày định cầu cứu anh để anh bỏ tiền ra cho mày lấy thẻ ra hả. Mấy tháng rồi mày không đóng lãi đúng không?
– Lâu lắm rồi, họ cũng không nói với em. Em chẳng biết nhờ vả ai, mà bố mẹ em … em sợ lắm.
– Lấy gì để anh tin mày nữa bây giờ. Giá như 500, 1 triệu anh còn lo cho mày được. Thỉnh thoảng anh cho mày tiền anh có tiếc không. Kể cả chục triệu hoặc vài chục anh cũng lo được. Nhưng lần này dứt khoát không. Bao lần anh đã nói với mày rồi, mày không biết nghĩ đến bố mẹ mày ạ. Có bao giờ mày nghĩ đến nhưng lúc bố mày oằn lưng ra đi làm, nghĩ đến mẹ mày phải đi dạy thêm con nhà người ta 9h tối mới được về ăn cơm không? Mày có nghĩ đến những lúc bố mày đổ mồ hôi không? Hay mày không biết nghĩ, không biết động lòng? Còn ác hơn nữa là mày đang tự vứt đi cái hi vọng của bố mẹ đối với 1 thằng con.

Nó vẫn ngồi im, đôi bàn tay đan chặt vào nhau.
– Anh không hề muốn chửi mày, cũng không hề muốn nói nhiều vì anh không phải bố mẹ mày mà có quyền dạy bảo mày. Đấy ngồi nghĩ đi rồi nói.

Để nó mặc kệ ngồi ngoài phòng khách tôi vào trong bếp nấu đồ ăn sáng. Chắc nó chưa ăn gì nên tôi cũng nấu luôn cho nó. Lát sau tôi đem đồ ăn ra ngoài phòng khách.
– Ăn đi, sáng chưa ăn gì đúng không?
– Anh gọi …
– Ăn xong đi rồi nói.

Tôi cũng ngồi ăn cùng nó. Rón rén nó cầm cái bánh mì lên, mặt chực khóc nhìn nó cũng tội. Lúc sau ăn xong tôi nói
– Sao? Muốn tính sao thì nói
– Anh gọi cho mẹ em giúp em được không?
– Nghĩ kĩ chưa?
– Vâng, anh gọi cho mẹ giúp em.

Tôi lấy điện thoại gọi cho mẹ nó
– Alo.
– Cô ạ, cháu Tùng. Cô đang ở đâu thế?
– Cô đang dạy ở trường. Có việc gì thế?
– Cô ra chỗ nào vắng đi cháu có tí chuyện của thằng Nhật.
– Ừ, nói đi.
– Nó cắm thẻ, giờ nợ tầm chục triệu. Người ta đòi mà nó không có tiền trả. Nó nói cháu gọi điện cho cô.
– Cái gì? Nó cắm thẻ? Thẻ gì mà cắm được chục triệu.
– Thẻ sinh viên với chứng minh thư. Cắm 5 triệu, lãi đội lên nữa là chục triệu
– Sao nó … Mà giờ nó đang ở đâu? Con với chẳng cái, đẻ ra nặng cái đũng quần.
– Nó đang ở nhà cháu đây.
– Thế thì cứ giữ nó ở đấy cho cô, để cô bố trí lên luôn. Mà nay cháu không đi làm à?
– Vâng, nay cháu nghỉ.

Cúp máy, quay sang nhìn nó, vẫn bộ dạng mệt mỏi phờ phạc.
– Quán cầm đồ gọi bảo sao?
– Bảo là bố trí 1,2 ngày tới trả tiền anh ạ.
– Mệt thì vào nằm nghỉ đi, mẹ mày đang lên đấy. Có gì anh bảo mẹ mày cho.
– Em không ngủ được.
– Cứ vào nằm nghỉ đi, anh đi ra ngoài có tí việc.

Trước khi ra ngoài tôi khóa luôn cửa để nó trong nhà. Thật ra tôi có thể lo được cho nó. Nhưng tôi làm thế để bố mẹ nó biết cách mà xử lí, dạy bảo nó. Tôi chỉ là thằng anh họ thì lấy quyền gì? Cũng phải để bố mẹ nó biết tình hình con cái. Đến cái mức đi vay tiền chơi bời thì chẳng còn gì để nói nữa hết.

Con người ta vay được thì phải trả được, nhất là cái chuyện kinh tế. Đây cũng là bài học mà tôi muốn nó hiểu. Thứ nhất bố mẹ bao giờ cũng là người quan trọng, muốn để bố mẹ nó giải quyết, sau này có nghĩ đến nó sẽ không tái phạm nếu nó biết suy nghĩ. Thứ 2 là coi trọng đồng tiền của bố mẹ chứ không phải của mình, tiêu tiền của người khác khó lắm.

Tôi đến cửa hàng Linh Nga đang đứng dọn hàng cùng Diễm.
– Em chào anh.
– Ừ, 2 chị em đã ăn sáng chưa?
– Ủa, anh! Sao lại đến đây sáng sớm thế này? Mà nay anh vẫn chưa đi làm à.
– Chưa, anh định mai đi, mà 2 chị em ăn sáng chưa?
– Ăn rồi anh ạ.

Tôi lại gần Linh Nga nói thầm:
– Đi cafe sáng với anh đi.
– Nhưng mà còn cửa hàng.
– Sáng có mấy người mua đâu. Với lại đi nửa tiếng thôi. Lâu lắm em chẳng đi với anh.
– Thế thì đợi em tí, em dặn Diễm cái đã.

Lát sau 2 đứa ra quán cafe
– Hôm nay sao lại có hứng rủ em đi cafe buổi sáng thế này hử ông Thỏ.
– Thì … lâu lâu cũng phải đổi gió tí chứ. Với lại lâu không uống nước cam. Hề.
– Anh uống cafe à? Em uống nước cam.
– Em ơi cho 2 cam vắt không đường – tôi gọi phục vụ – uống nước cam cho đẹp da. Em nhỉ, cafe nhiều da nó sạm vào bớt đẹp trai đi thì chết – tôi cười.
– Với tình hình rượu bia nhiều như anh thì không sớm thì muộn da nó cũng sạm đi, chẳng cần uống cafe. Anh uống ít thôi nhé, trừ những lúc đi công việc thôi.
– Ừ, anh sẽ cố gắng hạn chế. Mà em tham việc ít thôi, không có thời gian dành cho anh là anh xử tội đấy.
– Em biết chứ, đợi 1 thời gian cửa hàng hoạt động trôi chảy là cũng đỡ vất vả.
– Em này!
– Sao anh, có chuyện gì à?
– Trang đi nước ngoài rồi.

Linh Nga có vẻ ngạc nhiên
– Anh đang buồn à?
– Anh không biết.

Cô ấy nhìn xa xăm, chống tay lên cằm ngoảnh mặt sang 1 bên nhìn ra chỗ khác.
– Đáng lẽ anh không nên nói với em.
– Sao lại không, yêu nhau thì phải chia sẻ với nhau chứ. Còn em đây mà – nhoẻn miệng cười – dù sao em cũng đã từng nói với anh là em sẽ không ngồi yên để nhìn hạnh phúc của mình đi mất.
– Có 1 số kí ức anh sẽ để nó chìm sâu, anh chỉ muốn em yên tâm, yên lòng khi ở cạnh anh. Em đừng để những vấn đề xoay quanh anh bây giờ chi phối tâm lí được không?
– Cái đó em làm được mà. Trừ khi anh bỏ em, thì lúc đó …

Bỗng tôi có điện thoại của thằng Vũ
– Gì mày?
– Giỏi, sáng sớm đã đến dụ dỗ nhân viên của tao trốn làm đi cafe. Mày hơi bị được đấy.
– Ô hay, việc quản lí nhân viên là việc của mày. Liên quan?
– Đùa thôi, đang ngồi đâu đấy?
– Quán cũ mà giờ về rồi, tao cũng phải về nhà có tí việc.
– Không đi làm thì việc quái gì? Ngồi đấy tí đợi tao?
– Bà cô, mẹ thằng Nhật lên.
– Ờ, thế trả quản lí của tao về đây đi.

Tôi quay qua Linh Nga
– Em uống nước đi, rồi chuẩn bị mình về.
– Vâng, mà mẹ Nhật lên hả anh.
– Ừ.
– Dạo này bận em cũng ít gặp nó. Mà 2 đứa nó hình như giận nhau hay sao ấy. Thấy cái Ngọc có vẻ buồn buồn.
– Bọn nó còn trẻ, suy nghĩ còn bồng bột. Nhiều điều chưa chín chắn, hôm nào có thời gian anh nói chuyện với 2 đứa nó.
– Vâng.

Tôi đưa Linh Nga về cửa hàng rồi về nhà. Thằng Nhật đang nằm ở trong phòng của Quân. Nó vẫn chưa ngủ, mắt mở thao láo nhìn lên trần nhà. Tôi cũng chẳng nói gì, đi ra dọn nhà, lau nhà. Đôi tiếng sau có tiếng chuông cửa. Ra mở cửa thì thấy mẹ thằng Nhật.
– Cô vào nhà đi ạ!
– Nó đâu?
– Nó đang nằm trong phòng.
– Gọi nó ra đây cho cô.

Bà cô tôi đùng đùng sát khí đem theo mỗi cái túi xách, quần áo chắc cũng chẳng mang. Ngồi xuống ghế ngoài phòng khách đợi thằng con. Tôi đi vào trong phòng gọi thằng Nhật ra ngoài. Nó lầm lì ngồi dậy bước ra.
– Con chào mẹ.
– Ngồi xuống. Sao, giờ có gì mày nói đi.
– Con cắm thẻ sinh viên ở gần trường, giờ họ gọi điện đòi.
– Nợ bao nhiêu?
– 10 triệu.
– Tiền tiêu những cái gì?
– …
– Thôi được rồi, tao cũng không ép mày nói. Giờ tao đi trả tiền cho mày. Trả xong mày muốn đi đâu thì đi, làm gì thì làm. Từ nay mày không là con tao nữa. Cái giá của bản thân mày rẻ vậy thôi à.
– …
– Đến cái mức này mà mày vẫn không chịu mở miệng là sao – tôi quát.
– Con xin lỗi mẹ, con cắm 5 triệu nhưng tiền lãi nhiều tháng nó dồn lại nên …
– Vậy cái giá của mày chỉ có 5 triệu thôi đúng không? – bà cô càng hăng máu
– Con … Mẹ tha cho con lần này, con hứa sẽ không để bố mẹ phải lo nữa.
– Mày là con tao, không lo cho mày thì lo cho ai. Tao có bao giờ để mày thiếu tiền không? Cứ hết tiền mày điện về xin. Tao chỉ nói lựa mà tiêu sao cho hợp lí. Có đói, có rách cũng không được đem đồ đi cắm. Mà đây là mày vay nặng lãi chứ. Bác làm giáo viên, mẹ làm giáo viên. Xong mai ra ngoài đường họ chửi vào mặt cho. Họ nói ” dạy con mình còn không nổi mà đòi đi dạy con người khác ” lúc đó thì đẹp mặt mày hay đẹp mặt tao hả.
– Thôi bình tĩnh cô ạ.
– Bây giờ mày kê khai ra mày cắm ở đâu, cắm những cái gì, bao nhiêu tiền. Lấy giấy bút viết ra.

Nó đứng dậy đi lấy giấy bút viết. Viết xong đưa cho mẹ nó.
– Nợ chỗ này còn nợ cái gì nữa không? Nợ ai, nợ chỗ nào nữa không? Bạn bè, anh em có mượn ai nữa không?
– Hết rồi ạ.
– Tổng cộng 9 triệu 8. Tùng có tiền đấy không?
– Cháu có mà để ngoài thẻ.
– Mấy ngày tới có việc gì không, tí ra rút cho cô mượn mấy triệu. Đây cô đem không đủ.
– Vâng!
– Mày có biết là tao đang đứng lớp tao phải nhờ người khác dạy hộ, vội vàng bắt xe lên đây. Tiền cũng không có. Mày nghĩ bố mẹ sẵn tiền lắm à.
– Thôi cô ạ, có gì nói sau, giờ dẫn nó đi lấy cái thẻ rồi trả tiền người ta cho xong đi.

Tôi gọi taxi rồi tranh thủ rút tiền đưa bà cô và thằng Nhật ra quán cầm đồ. Đến nơi xin xỏ, trình bày hoàn cảnh thì họ rút cho xuống còn 9 triệu. Cũng không có gì phát sinh. Đầu giờ chiều thì xong xuôi. Đưa bà cô và thằng Nhật về nhà tôi. Bà cô lại tiếp tục.

– Hôm nay tao phải vay tiền anh Tùng, mày đi mày biết rồi đấy. Bố mẹ không có tiền. Mày có muốn tao về nói với bố mày, với ông bà nội không? Cho ăn học mà còn không biết điều. Lần này là lần duy nhất, không bao giờ có lần sau. Biết chưa?
– Dạ vâng.
– Đây, cầm lấy 1 triệu tiêu tạm. Hết tiền rồi đúng không?
– Con còn mấy trăm.
– Cầm lấy đi – tôi nói.
Nó cũng xòe tay ra cầm lấy 1 triệu mà mẹ nó đưa.

– Thôi, cô đi về đây. Còn thằng Nhật, mẹ không nói nhiều với mày nữa. Làm gì thì làm. Nhớ là không có lần 2, kể cả chuyện học hành, đừng để mẹ phải lên trên này lần nữa.
– Cô để cháu đưa ra bến xe.
– Thôi, cô đi xe ôm ra cũng được. – bà cô vội vàng vơ lấy cái túi xách – Ở nhà còn em ( em thằng Nhật ) cô không ở lại được.

Tôi đi ra mở cửa, bà cô dúi vào tay tôi mấy triệu không cho thằng Nhật biết
– Lúc nãy cô nói vay tiền cháu là để cho nó biết thôi. Chứ không nó cứ tưởng bố mẹ có tiền. Cô cũng phải đi vay để trả chứ có sẵn đâu.
– Thôi cô cứ cầm lấy, lúc nào đưa cháu chẳng được.
– Cứ cầm lấy đi, đây cô còn tiền, cô lo được. Cô gắng bảo ban nó cho cô. Cô biết tính nó bốc đồng, lại hay sĩ diện với con gái nữa. Thôi cô về nhé.
– Vâng.

Tôi quay vào trong nhà, thấy nó chảy nước mắt. Tay vẫn cầm những đồng tiền mà mẹ nó đưa cho.
– Không ai tốt với mình bằng bố mẹ mình. Anh lo cho mày được, nhưng anh muốn mày hiểu, bố mẹ mình lúc nào cũng là số 1, không bố mẹ nào muốn bỏ rơi con cả. Giờ thấy mẹ mày khổ chưa?

Nó vẫn ngồi khóc, không biết là nó nghĩ gì. Nhưng có lẽ đây là 1 trong những bài học thấm thía trong cuộc đời sinh viên của nó.
– Đi tắm rửa đi, rồi làm những gì cần làm. Suy nghĩ những gì cần suy nghĩ.
– Vâng.

Nó ở lại nhà tôi 1 lát rồi cũng về. Có lẽ đây là 1 ngày dài đối với nó. Tôi không trách nó lắm, chỉ hơi buồn vì em mình nó lại như vậy.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Thông tin truyện
Tên truyện Cô bé đi xe wave đỏ
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Tâm sự bạn đọc, Truyện teen
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 21/08/2016 19:04 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Cuộc gặp mặt của hai kẻ cô đơn
Cuộc ân ái trong đêm Lon Budweiser thứ 3 trong đêm, Tú có lẽ đã ngấm hơi men nhưng nó vẫn còn tỉnh táo, khác với mọi người, khi say hẳn, Tú sẽ nằm im, không nói không rằng, chỉ ngủ cho tới khi tỉnh. 3 lon Buds chưa đủ để làm Tú say nhưng đủ để nó là chính nó như cách mọi người vẫn nói...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bắn tinh lên mặt
Được mẹ dạy sex
Và tôi... Cũng bắt đầu mụ mị đi bởi những thước phim quay lại cảnh em và bố kết nối 2 thân xác với nhau bằng con chim... Và giờ tôi cũng đã sẵn sàng để kết nối với thân xác em... Cả 2 cũng biết nhau cần gì và muốn gì, lên những mảnh vải trên cơ thể 2 đứa nhanh chóng được cởi ra, mặc...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện người lớn
Học sinh cấp 3
Cả tuần sau đó chẳng hiểu sao mà cái hình ảnh của con nhỏ cứ lởn vởn trong đầu tôi nữa. Không lẽ tôi thích nó hả ta??? Xàm lờ tôi tự nghĩ. Nghĩ là thế nhưng mà chẳng hiểu sao tối cứ thấy nhớ nhớ cái mùi hương của nhỏ rồi lại nhớ tới giọng nói ngọt ngào dễ thương ngây ngất lòng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện sex học sinh
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Phim sex thủ dâm - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân