Truyện sex ở trang web truyensextv.pro tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv.pro, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv.pro tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex ngắn » Một câu chuyện… » Phần 2

Một câu chuyện…

truyen x
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.pro, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 2

Cơn mưa rả rích không đủ lớn để mặc áo mưa nhưng cũng đủ khiến Hải ướt mem khi chạy xe về tới nhà.

Anh vào phòng tắm, đứng lặng người dưới vòi nước lạnh ngắt.

Trạng thái tinh thần này cần lạnh, thật lạnh. Để thôi đau, để thôi mê man trong sự mất cảm giác.

Nước đổ từ trên đầu, xuống vai xuống cổ, xuống lồng ngực đang nhói buốt, xuống cái bụng trống rỗng, xuống hai bắp đùi căng cứng. Khác với cảm giác sảng khoái ngày thường, hôm nay cái lạnh thực sự làm cả người anh đông cứng. Bất động.

Dòng nước vẫn đổ xuống, vẫn lạnh. Cái lạnh ngày càng buốt giá, như cắt vào da thịt. Nhưng anh lại cần cái cảm giác buốt giá đó, đôi khi để quên đi một cảm giác đau khổ vô hình người ta cần có một cảm giác đau khổ hữu hình khác, để phân tâm, để chống chọi cái đau vô hình bằng cái hữu hình. Sự vô hình lúc nào cũng đáng sợ.

Bất chợt anh cảm thấy dương vật mình bắt đầu săn lại, nhưng lạ lùng là dưới cái lạnh buốt giá này nó lại bắt đầu cứng lại, cương lên, từ từ… Rất chậm nhưng đủ để anh nhận thấy hóa ra tâm hồn mình không hề trống rỗng. Ngược lại trong anh đang đầy nghẹt những hình ảnh thân yêu xưa. Chỉ mới chia tay nhau đây thôi mà tất cả đã hóa xưa xa trong lòng. Mất mát. Trong những hình ảnh đong đầy đó ẩn hiện ánh mắt, đôi môi Hoài khi nàng quỳ xuống trước mặt anh, mê đắm hôn dương vật anh, nàng hé môi ngậm dương vật anh vào đầy miệng, đam mê, và nhìn anh như muốn nói nàng đang đợi anh bùng nổ!

Anh lắc đầu nhè nhẹ. Nước trên mái tóc ướt sũng hơi văng ra tung tóe. Anh tắt nước, lấy khăn tắm lau mình. mặc quần lót vào và mệt mỏi bước ra khỏi phòng tắm. Dương vật anh vẫn cứng ngắc bên dưới lớp vải quần một cách vô duyên.
Quên một người không hề dễ dàng. Nhất là khoảng thời gian bên người đủ dài, và một bộ phận cơ thể cũng đã kịp tập mãi để hình thành được một thói quen.

Anh không biết mình đang muốn được làm tình, hay sự cương cứng đó thật sự là một thói quen từ những sinh hoạt đã thành nếp trước đó.

Trong đời, anh cũng đã nhiều lần trải qua cảm giác đau khổ của sự mất mát, nhưng lần này thực sự khác. Những lần trước anh đang ở tuối mới lớn, chưa hề có ý nghĩ yêu là sẽ gắn bó nhau trọn đời. Chỉ bây giờ, bao năm miệt mài với cuộc sống anh đã nghĩ đến một tương lai cụ thể của một người đàn ông có vợ, rồi sẽ có con. Nên nỗi đau này khắc nghiệt hơn, tàn nhẫn hơn rất nhiều lần.

Anh mở tủ lạnh, chai rượu cô đơn trong hộc cửa tủ lạnh như cũng biết nhìn anh đầy thương hại. Anh dập cửa tủ lạnh, mình chưa muốn say. Mình đang đói. Lúc chiều tối định bụng đưa Hoài đi ăn tối, rốt cuộc chỉ uống ly cafe.

Anh mặc quần áo ra phố, không xỏ giày mà lẹt quẹt đi dép. Chắc quán phở góc phố còn bán. Sài gòn lúc nào cũng có quán ăn khuya.

Anh tắt đèn, khóa cửa. Lê người vào cơn mưa đã thưa hạt. Quán phở ở góc phố vẫn còn sáng đèn, vẫn còn người ghé vào. Ờ, anh chợt nhớ ra có khi anh và Hoài cũng ra quán giờ này, quán mở rất khuya.

Quán mở rất khuya. Không biết có phải do vậy hay không mà gần quán hay có một vài cô gái đứng đó. Anh chưa bao giờ để ý đến họ. Thường đã ra đây trông chờ khách qua đường thì một là đã quá tuổi làm việc những nơi sang trọng hơn, hoặc là nhan sắc quá tội nghiệp nên không ai chấm đếm. Có thể do đó nên anh không để ý đến họ. Chỉ là không để ý, chứ không bao giờ coi thường. Anh chẳng bao giờ coi thường ai.

– Hôm nay anh đi ăn tối chỉ có một mình à?

Giọng nói rất nhẹ, có phần mỏi mệt. Lại chỉ cất lên khi anh đã lướt qua. Nhưng cái chất giọng mệt mỏi ấy lại khiến anh giật mình. Cứ như trong lòng đang có một vết thương thì bất cứ một sự đụng chạm nào cũng khiến nó nhói lên.

Giọng nói đó là của một cô gái đang đứng lặng lẽ trong mái hiên sát với vỉa hè. Xung quanh chỉ có anh, chắc là cô đang nói với anh. Đối với anh cô là người lạ, nhưng cái giọng có vẻ thân tình, như nói với một người quen.

Anh hơi dừng chân, nhưng chưa quay lại. Cô gái cũng im lặng không nói gì nữa, cô cũng thôi không nhìn anh nữa. Anh quay lại nhìn cô, lặng lẽ. Mấy giây trôi qua trong im lặng. Cái im lặng chẳng chứa đựng điều gì, chẳng có mong chờ gì. Chỉ là im lặng.

Đó là một cô gái trẻ, thân hình hơi gầy gò, khuôn mặt không có gì nổi bật và hơi nhiều phấn son. Tuy nhiên anh lại thấy chừng đó phấn son là cần thiết, ít nhất về mặt màu sắc, lớp phấn trang điểm cũng làm gương mặt cô có vẻ dễ nhìn. Cô gái mặc cái áo hai dây nhỏ xíu, lộ cả rốn, cái quần jean cũn cỡn làm hai chân cô có vẻ gầy guộc, như hai cái que. Cô không đẹp. Anh nhận thấy bên dưới cái áo hai dây không có áo ngực.

Anh cất tiếng:

– Anh đi một mình.

Cô gái hơi gật đầu. Trả lời cho một câu hỏi vu vơ một cách điềm đạm, lịch sự. Ít nhất điều dó cũng làm cô cảm thấy dễ chịu. Cô quen với một câu nói xỏ xiên rồi, nhưng cái chất điềm đạm này ít nhất không tạo cảm giác khó chịu cho cô, như vẻ ban ơn gì đó.

– Em đói bụng không, đi ăn tối với anh.

Anh lại nói. Nói mà không hề nghĩ rằng mình đang mời một cô gái làng chơi đi ăn tối cùng. Câu nói như theo một thói quen nào đó, như một lời mời đối với một cô bạn thân quen.

Cô gái nhìn anh lạ lùng rồi lắc đầu:

– Em không muốn đi ăn.

Thông thường cô sẽ hỏi anh có muốn đi chơi với mình không, nhưng tự nhiên cô lại yên lặng. Có thể do cái cách anh nhìn cô làm cô có cảm giác anh không phải là một người khách bình thường.

Anh không nói gì, lặng lẽ bước đi tiếp, hướng về quán ăn.

Ngồi trước tô phở nóng hổi, anh chợt thấy đói cồn cào. Nhưng miệng lại đắng nghét. Anh biết chẳng qua do cảm giác không ổn nên khẩu vị cũng bất thường, anh cố gắng ăn hết mấy đũa bánh phở, lừa bỏ lại mấy miếng thịt bò.

Trong khi ăn anh cũng quên mất cô gái đứng ở mái hiên ban nãy. Trong trí anh chỉ là hình ảnh của Hoài, những lần ăn tối với nhau như thế này lúc nào nàng cũng gắp một ít thịt từ tô mình bỏ qua cho anh, bắt anh ăn hết.

Kêu thêm một gói thuốc, anh đứng dậy tính tiền và ra về. Anh chủ quán quen cười hỏi:

– Sao hôm nay thấy mệt mỏi vậy, không có bạn gái à?

Hải chỉ cười nhẹ không nói gì, lẳng lặng quay ra.

Đi ngang qua chỗ cô gái anh chợt nhớ ra và đưa mắt nhìn vào mái hiên. Cô gái vẫn còn đứng đó. Lần này cô cũng chăm chú nhìn anh. Anh dừng lại, lấy một điếu thuốc châm lửa. Hơi khói làm anh thấy dễ chịu hơn. Anh nhìn cô một lúc rồi lên tiếng:

– Đi với anh! – Nói xong anh lại quay người, bước đi.

Cô cũng không hỏi lại, chỉ lặng lẽ bước ra, theo anh. Anh đứng lại một chút để chờ, và khi cô gái bước đến, anh nhẹ nhàng nắm lấy khuỷa tay cô, dắt cô đi.

Trong cơn mưa bụi lất phất, trong cái lạnh se se, anh chợt nhớ đến thứ ánh sáng vàng vọt, soi mờ bóng khải hoàn môn trong một cuốn tiểu thuyết của Remarque. Trong cuốn sách đó cũng có một nhân vật nam, giữa đêm cũng nắm tay một cô gái dắt đi.

Loại bỏ hết những hoàn cảnh chi tiết xung quanh khác, thì cái cách anh dắt tay cô gái này cũng giông giống cảnh đó.

Thoạt đầu anh định cùng cô gái đi thuê khách sạn, nhưng rồi có thể do mệt mỏi và tâm trạng nặng nề, lười lĩnh nên anh dắt cô về nhà mình.

Dẫu sao lúc này cũng khá khuya nên sẽ chẳng có ai thấy anh dắt cô về.

Anh mở cửa, nhường cô vào trước rồi anh cũng bước vào sau. Anh đóng cửa, bật đèn.

Căn phòng nhỏ, khá gọn gàng do Hoài hay đến dọn dẹp giúp anh. Anh không có giường, chỗ ngủ chỉ là cái nệm lớn kê sát góc phòng, bên cạnh dàn máy tính, vật đáng giá nhất trong nhà.

Nhà cũng không có bàn ghế, anh nắm tay cô gái cho cô ngồi xuống góc giường. Cô gái hơi rụt rè, bất giác cô có cảm giác bình yên. Cảm giác bình yên lạ lẫm lần đầu như trước một người con trai, chứ không phải một người khách bình thường.

Anh không để ý đến cảm giác của cô, chỉ quay lại cái tủ lạnh, lấy chai rượu và gói bò khô ra. Anh trải tờ giấy báo cạnh giường để bày đồ nhậu ra.

Nhìn thấy cô gái nhìn anh có vẻ khác lạ, anh mỉm cười:

– Tự nhiên thích uống một chút, em uống với anh nghe.

– Dạ, nhưng em uống ít thôi, đối ẩm cho anh vui.

Anh rót rượu ra chiếc ly duy nhất trong nhà, hớp một nửa rồi đưa qua cô gái:

– Em tên gì?

– Dạ em tên Diễm – Cô gái mỉm cười cầm lấy ly rượu – còn anh?

– Anh là Hải. – Anh đáp và cầm cây guitar trong góc nhà lên, ngồi xuống đất, đối diện cô gái.

Cô gái uống cạn nửa của mình rồi cầm chai rót đầy lại.

– Em uống ly này nữa rồi tí nữa em chỉ nhấp môi thôi nghe.

Anh gật đầu, nhìn cô gái ngửa cổ uống hết ly rượu. Anh đưa cho cô miếng bò khô và tự tay rót cho mình một ly, ngửa cổ uống cạn, một ly nữa, một ly nữa.

Cảm giác dòng rượu ấm nóng chạy xuống lồng ngực lạnh giá thật dễ chịu.

Anh cầm đàn, rải nhẹ hợp âm mi thứ, chuyển vài gam rồi dạo lên giai điệu Diễm Xưa. Diễm nhìn anh cười nhẹ, mắt cô hơi ẩm ướt.

Anh không nhìn Diễm, chỉ cắm cúi xuống cung đàn. Ngày hôm qua anh mới đàn cho Hoài nghe bản Hoài Cảm. Nên bây giờ chỉ là chút đùa vui, có gì phải cảm động vậy em gái.

Đàn Diễm Xưa mà trong lòng anh chất chứa hình ảnh Hoài. Vậy là xưa rồi đó Hoài… Vậy là mất em thật rồi. Anh đã sợ mất em biết bao. Anh trót tâm huyết với cuộc tình mình đến cạn lòng. Nên khi mất em anh cảm thấy đời mình hoang vắng biết bao. Hoang vắng đến nỗi anh cần có ai đó ngồi với mình ghê gớm, cho đỡ cô đơn, là ai cũng được, chỉ cần có ai đó, chỉ cần có ai đó ngồi cạnh, không nói không nghe gì cũng được. Vậy thôi, để cảm giác cô đơn này nguôi ngoai phần nào.

Anh gục đầu xuống thùng đàn, nghe tiếng đàn buồn như muốn khóc, nghe tiếng lòng mình cũng buồn như muốn khóc. Tiếng khóc khô không nước mắt, buồn như thiên thu.

Hết Diễm Xưa anh chuyển sang Hạ Trắng. Anh sẽ không dám đánh bài Hoài cảm đâu, anh sợ mình sẽ đau chịu không nổi.

Cho dù đang cúi mặt xuống anh vẫn cảm thấy Diễm đứng lên. Cô gái đến sau lưng anh, quỳ xuống, vòng tay ôm anh dịu dàng. Một bàn tay đặt lên cần đàn, giữ mấy sợi dây im lặng. Giọng cô trầm xuống, buồn hiu hắt:

– Anh đừng đàn nữa.

Một lúc im lặng trôi qua, Diễm lại nói:

– Nghe anh đàn em buồn lắm.

Hải đặt nhẹ cây đàn xuống đất, mấy sợi dây đàn mỏng manh hơi rung lên thành tiếng khe khẽ.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Thông tin truyện
Tên truyện Một câu chuyện…
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex ngắn
Phân loại Truyện bú vú, Truyện teen
Tình trạng Truyện đã hoàn thành
Ngày cập nhật 17/07/2017 23:59 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Bạn tình
Mối duyên thầm Mùa hè năm 1973, ở miền quê miền Nam Việt Nam. Nơi đây, nó vẫn còn thuộc chế độ Sài Gòn quản lý và điều hành nhưng quân đội Mỹ thì không còn hiện diện nữa. Khi đất nước vẫn còn chia cắt hai miền Nam Bắc và chưa thống nhất, cho nên người dân vẫn còn đấu tranh đợi ngày...
Phân loại: Truyện sex ngắn Truyện sex phá trinh
Lần đầu được yêu - Tác giả Giữ Lửa
Sau mấy năm tích góp tiền bạc, nhờ thêm sự giúp đỡ của anh em họ hàng, tôi đã mở được quán cafe khá đông khách. Từ đây, tôi cũng gần như lột xác hoàn toàn, tôi thay đổi cách ăn mặc, biết trau chuốt bản thân, và tôi bắt đầu tìm gái. Khá may mắn là dù tôi không còn trẻ, nhưng vẫn còn chút...
Phân loại: Truyện sex ngắn Tâm sự bạn đọc Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện sex có thật Truyện sex Full Truyện sex hay Truyện sex phá trinh Truyện sex sinh viên
Làm tình với khách hàng
Thảo Linh có vẻ hơi ngạc nhiên khi gặp ông Khách đã hẹn nàng hôm nay. Làm việc trong công ty địa ốc Hải Dũng này đã hơn hai năm rồi, ít khi nào Thảo Linh thấy loại khách trẻ như chàng trai đang đứng trước mặt nàng. Nghĩ cũng phải, trong hơn mười năm nay, sự lạm phát của Hồng Kông gia tăng nên...
Phân loại: Truyện sex ngắn Làm tình với đồng nghiệp Truyện sex Full
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Phim sex thủ dâm - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân