Truyện sex ở trang web truyensextv.pro tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv.pro, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv.pro tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Tây du » Phần 201

Tây du


Update Phần 216
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.pro, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 201: Bám Lấy

“Thả người!”

Đang yên đang lành đột nhiên bị một cô bé chưa tới 10 tuổi chặn đường. Nhìn cô bé xinh xắn quá mức cho phép, Đậu Nam trong chốc lát bị vẻ đẹp ấy mê hoặc nhưng hắn nhanh chóng lấy lại tinh thần.

“Cô bé, có chuyện gì vậy?” Đậu Nam hỏi.

Lúc này Lạc Văn Minh và Lạc Vân cũng đi tới, nhưng hai người chưa hiểu chuyện gì nên chưa lên tiếng.

Thiên nhìn cô bé trên tay gã đàn ông, đôi mắt ấy, gương mặt ấy hắn không thể quên bởi nó rất giống với Ngân Nguyệt. Cộng thêm mùi của cô bé phát ra thì Thiên khẳng định đây chính là con gái của mình.

Hắn nhắc lại: “Cô bé là người quen của ta, thả cô bé ra.”

Nếu chỉ có mình Thiên, Đậu Nam không ngán nhưng hiện tại có 2 người khác mà hắn không thể đo được tu vi, Đậu Nam sắc mặt khẽ biến rồi cười gượng: “Cô bé quen con gái của ta sao?”

Tuyết Linh non nớt nhìn về phía Thiên, tận sâu trong linh hồn cô bé có cảm giác quen thuộc.

Thiên đang trong dạng con nít không tiện chiến đấu bèn kéo tay Lạc Văn Minh: “Đây là con gái của ca ca ta, xin ngài cứu giúp.”

“Con gái?” Lạc Văn Minh và Lạc Vân ngạc nhiên, sau đó thì hướng mắt về phía Đậu Nam.

Đậu Nam liền giải thích: “Các ngươi nhận lầm rồi, đây là con gái ta, bọn ta đang trên đường về nhà. Các ngươi vô duyên vô cớ chặn đường ta lại còn nhận con gái ta là con gái tên nào đó.”

Lạc Vân nhìn Tuyết Linh một hồi, nàng ngẩn ra nói: “Cô bé này… sao lại giống Nguyệt Phi đến vậy?”

Nhắc tới Nguyệt Phi, Lạc Văn Minh mới nhớ ra lời của Minh Trúc. Hắn liền tung chưởng đánh bay Đậu Nam rồi ôm lấy Tuyết Linh sau đó cởi mũ chùm đầu của cô bé ra để lộ mái tóc màu trắng bạc giống hệt tóc Ngân Nguyệt.

Đậu Nam bị đánh bay vội vã gượng dậy hung hăng kêu la: “Bắt cóc trẻ con, có kẻ bắt cóc con của ta, cứu với.”

Dòng người náo nhiệt lập tức chú ý tới chỗ nhóm Thiên, vì để tránh gây thêm rắc rối. Lạc Văn Minh dẫn cả bọn chuồn mất. Đâu Nam đuổi theo nhưng không kịp chỉ biết tức giận gào thét.

Chuyến đi chơi bất ngờ bị cắt ngang, nhưng đối với Thiên mà nói đây là niềm vui không thể tả. Hắn giành lấy Tuyết Linh từ tay Lạc Văn Minh rồi ôm thật chặt, khóe mắt cay cay.

Tuyết Linh cũng rất hiểu chuyện, cả đoạn đường không hề khóc. Thậm trí khi được Thiên ôm cô bé còn có cảm giác giống như được mẹ ôm vậy, cái cảm giác quen thuộc khiến cô bé không sợ hãi, cô bé mùi mặt vào ngực Thiên như không muốn rời.

Nhìn cô bé và Tiểu Thiên thân nhau như vậy, Lạc Văn Minh khẽ nở nụ cười ấm áp.

Lạc Vân cũng có chút nghi ngờ bèn hỏi: “Ca ca, có phải huynh có chuyện gì giấu ta phải không?”

Lạc Văn Minh lắc đầu: “Không có!”

Lạc Vân nhíu mày: “Cô bé này là con của Tông Chủ Vạn Hợp Tông phải không? Sao lại giống Nguyệt Phi đến vậy! Trước đây Nguyệt Phi cũng từng nhắc về việc có con gái thất lạc… chẳng lẽ!”

Thấy không thể giấu nữa, Lạc Văn Minh nhìn Tiểu Thiên và khi thấy cô bé gật đầu hắn đem mọi chuyện kể hết với Lạc Vân.

Lạc Vân nghe xong đầu tiên là ngạc nhiên, sau đó là thương cảm cho số phận của Ngân Nguyệt, nàng nghiến răng bày ra vẻ mặt hung ác nói: “Tên nam nhân đáng ghét, vợ đẹp con xinh không giữ được lại còn để hai người khổ sở, nếu để ta gặp nhất định sẽ bẻ gãy chân hắn.”

Vẻ mặt hung ác của Lạc Vân khiến Lạc Văn Minh và Thiên cùng rùng mình, Thiên không có gì giải thích bởi lời mắng của Lạc Vân có ý đúng. Với thân phận hiện tại của Thiên thì vợ con hắn đáng ra phải sống trong nhung lụa, ăn sung mặc sướng. Cả gia đình quây quần bên nhau hạnh phúc chứ không phải mỗi người một nơi, người mất trí người bị kẻ gian lợi dụng.

Thiên tự trách mình, hắn thề sẽ không để điều đó xảy ra lần nữa.

Rồi Lạc Vân lo lắng nói: “Nhưng trước đến nay việc của phụ hoàng chúng ta không có quyền hạn can thiệp.”

Rồi gương mặt nàng có chút thương cảm nói: “Phụ hoàng nhiều năm như vậy cô độc, hiếm lắm mới tìm được người ưng ý thì lại là thê tử của kẻ khác. Ca ca phận làm con cái không chúc phúc cho phụ hoàng thì thôi đằng này còn tính kế chia ly hai người.”

Lạc Văn Minh nói: “Nhưng Ngân Nguyệt đang mất trí, muội nghĩ xem nếu không mất trí thì nàng ta có chịu ở cạnh phụ hoàng không?”

Lạc Vân im lặng suy ngẫm, sau đó đáp: “Quả thực có chút cưỡng ép nhưng ta không giúp được gì đâu, đừng kéo ta vào chuyện này.”

Lạc Văn Minh gật đầu: “Chỉ cần muội không tiết lộ chuyện này với ai là được.”

Sau khi qua mắt lính canh và trở về hoàng cung, Thiên dẫn Tuyết Linh về phòng.

Ái Vân và Minh Trúc còn chưa về, chỉ có ba nữ đệ tử đang ngồi nói chuyện. Cánh cửa bỗng hé mở rồi một cái đầu nhỏ thò vào làm cả ba ngạc nhiên.

Tuyết Linh bẽn lẽn bước vào trong phòng, đi ngay phía sau là Thiên. Nhìn thấy tông chủ dẫn một bé gái về ba nữ đệ tử bèn hỏi: “Tông Chủ, ai đây?”

Thiên đáp: “Con gái ta… à nhầm con gái của Tông Chủ đấy.”

Nghe vậy, ba nữ đệ tử liền ùa tới bao vây lấy Tuyết Linh. Nữ nhân mà, làm sao cưỡng lại được sự đáng yêu của con nít.

Tuyết Linh chớp chớp đôi mắt long lanh nhìn ba cô gái trước mặt, bất giác cảm thấy xa lạ rồi bật khóc giỗ cách nào cũng không được.

Hết cách, Thiên bèn vẫy tay gọi cô bé về phía mình. Tuyết Linh vừa khóc vừa leo lên giường rồi ngồi xuống trước mặt Thiên rồi ngừng khóc, cái miệng nhỏ khẽ ngáp rồi nhìn vào bờ ngực của Thiên, như có bản năng cô bé lựa lựa ngả đầu vào ngực Thiên rồi đưa ngón tay lên miệng mút dần dần chìm vào giấc ngủ.

Nhìn một màn hết sức đáng yêu kia, ba nữ đệ tử không khỏi xuyến xao. Thiên cũng khá bất ngờ, trái tim hắn như tan chảy trước hành động siêu dễ thương của cô bé. Đúng là chỉ khi ở cạnh người thân mới cho ta cảm giác bình yên nhất.

Thiên khẽ đưa tay vuốt phần tóc còn vương trên gương mặt nhỏ nhắn gọn sang một bên, hắn nhìn ba nữ đệ tử kia đang thòm thèm thì bất lực vỗ vỗ lên giường. Ba nữ đệ tử hiểu ý bèn nhẹ nhàng leo lên giường nằm xung quanh hắn rồi cùng ngắm nhìn Tuyết Linh say ngủ.

“Tông Chủ, tiểu thư đáng yêu quá, nhưng hình như đây không phải con của ngài và Tông Chủ Phu Nhân.” Một trong ba nữ đệ tử khẽ hỏi, giọng nhẹ như tiếng muỗi kêu vì sợ sẽ làm Tuyết Linh tỉnh giấc.

Thiên kể: “Nàng ấy là Ngân Nguyệt, lúc đó ta kẹt trong Thiên Địa Hồng Hoang và gặp nàng. Chúng ta kết hôn rồi sinh ra Tuyết Linh, sau này biến cố xảy ra ta và mẹ con nàng bị chia cách.”

Nghe trong giọng điệu của Thiên có chút hạnh phúc nhưng mang nhiều sự bi ai, ba nữ đệ tử hiểu rằng mọi chuyện không qua loa như cách Thiên kể, chắc hẳn biến cố phải lớn lắm.

Nữ đệ tử khác nằm bên trái Thiên, khẽ đưa tay vuốt má Tuyết Linh rồi ủy khuất nói: “Làm nam nhân thích thật, có bao nhiêu nữ nhân vây quanh, lại còn có cả tiểu bảo bối đáng yêu như vậy.”

Thiên quay sang nói: “Ta thấy nhiều nữ cường giả xinh đẹp cũng có rất nhiều mỹ nam hầu hạ, đâu cứ chỉ nam nhân mới được hưởng.”

Chưa bao giờ, đệ tử và tông chủ lại nằm cạnh nhau nói chuyện thân mật như vậy. Một phần vì Thiên đang trong hình dạng trẻ con, hai là vì Thiên rất hòa đồng đến mức khiến ba nữ đệ tử thấy mình như đang tâm sự cùng một người bạn.

Nữ đệ tử kia bĩu môi: “Nếu được như những nữ cường giả đó thì còn gì bằng.”

Thiên liền trêu nàng: “Tông môn chúng ta có tên Diệu Minh Vương, nếu ngươi thích ta sẽ giới thiệu.”

Nghe tới Diệu Minh Vương, ba nữ đệ tử liền lắc đầu ngao ngán, thấy thế Thiên hỏi: “Không ổn à?”

Nữ đệ tử kia đáp: “Diệu Minh Vương tuấn tú phi phàm, nhưng hắn nói do bị nữ nhân lừa nhiều nên mất lòng tin vào nữ nhân rồi. Có lần ta đi ngang phòng hắn thấy hắn dán hình của Tông Chủ khắp phòng.”

“Ặc!” Thiên méo mặt.

“Vậy thì sau khi ta bình phục sẽ tuyển thêm nam đệ tử cho các ngươi thỏa sức ve vãn.” Thiên lại trêu.

Ba nữ đệ tử đỏ mặt vui vẻ nói: “A Tông Chủ nhớ giữ lời đó.”

“Lúc ngài không có mặt Hồng Trúc tỷ rất nghiêm, còn cấm bọn ta không được giao du nam nhân khiến tâm tình bọn ta không trọn vẹn, tu luyện khó khăn. Nếu cứ như vậy thì bọn ta sẽ phí hoài tuổi xuân, mấy mươi năm nữa thành bà lão nhăn nheo, chết trong cô độc… thật là thảm thương a!” Ba nữ đệ tử nắm tay nhau, gương mặt bi ai giọng điệu hết sức cảm xúc kể.

Nhìn bộ dạng diễn sâu của ba nàng, Thiên cười khổ. Không ngờ các nàng cũng có máu tấu hài không kém Ái Vân.

“Tông Chủ đại ân đại đức, biết nghĩ cho chúng nữ đệ tử, ba bọn ta thay mặt cho toàn bộ đệ tử Vạn Hợp Tông cảm tạ người.” Ba nữ đệ tử đồng thay cúi đầu nói với giọng điệu biết ơn.

Nhưng vẫn không quên đưa ra tiêu chuẩn: “Ngài xem bọn ta cũng có chút nhan sắc, nam đệ tử ngài tuyển cũng phải có vẻ ngoài, có chút tài năng bằng một nửa ngài là được.”

Thiên: “…”

“Còn nữa, phải biết rửa bát, chăm con…”

“Hèm!”

Tiếng gằn giọng từ phía cửa, Ái Vân cùng Minh Trúc bước vào. Ba nữ đệ tử lập tức bật dậy khỏi giường đứng ngay ngắn với gương mặt lo âu.

“Vui vẻ gớm nhỉ?” Minh Trúc tiến vào lườm cả bọn.

“Ối!” Ái Vân bị hình hài nhỏ bé của Tuyết Linh thu hút, gương mặt nàng đỏ lên đồng thời leo ngay lên giường nằm sát cạnh Thiên rồi ngắm nghía cô bé.

Thiên nói: “Con bé tên Tuyết Linh.”

Ái Vân nhìn Tuyết Linh bằng cặp mắt long lanh, nàng cười quyến rũ thì thầm vào tai Thiên: “Thiếp cũng muốn có một nhóc như vậy!”

U hương thơm tho cùng lời nói mê hoặc của nàng khiến Thiên muốn lao vào đè nàng ra hãm hiếp nhưng nhìn lại tình trạng cơ thể của mình thì bất lực.

Thiên nhìn sang Minh Trúc, thấy nàng đang dùng ánh mắt hình viên đạn lườm ba nữ đệ tử mà ba nữ đệ tử chỉ biết đứng im run rẩy không dám hó hé gì. Sợ Minh Trúc phạt ba nàng nên Thiên lên tiếng: “Ba ngươi đi ngủ sớm đi, ta và Minh Trúc có chuyện cần nói.”

“Dạ!” Ba nữ đệ tử vội gật đầu, sau đó đưa mắt nhìn sang Minh Trúc.

Minh Trúc bất lực phất tay cho lui, sau đó nàng quay sang lườm Thiên rồi mắng: “Ngươi không nên dễ dãi với đệ tử, phải có tôn ti trật tự thì tông môn mới phát triển.”

Thiên cười khổ: “Thôi nào, ta bị teo nhỏ như vậy nằm gần họ một chút có sao đâu.”

Minh Trúc mắng: “Ngươi không sao nhưng người khác thì có sao đấy.”

Nói xong Minh Trúc một mạch leo lên giường nằm, Thiên hỏi: “Ngươi ngủ luôn à?”

Minh Trúc gắt: “Không cần ngươi quản.”

Thiên hỏi: “Ngươi giận ta à?”

Minh Trúc gắt: “Im lặng đi. Ta ghét ngươi!”

Thiên ngỏ ý: “Sang đây nằm cùng ta.”

Minh Trúc: “Ừm… Cũng được!”

Minh Trúc leo sang giường nằm cùng Thiên và Ái Vân. Biết mình chen vào giường của phu thê người ta là vô duyên nhưng dù sao Thiên cũng đang bị teo nhỏ, bọn họ không thể làm gì nhau nên không việc gì phải xấu hổ.

“Đưa con bé cho ta!” Minh Trúc hóa thành dạng thiếu nữ 18 đầy đặn quyến rũ rồi vương tay muốn bế Tuyết Linh sang bên mình. Ánh mắt thích thú mong chờ được bế cô bé trong lòng.

Nhưng cô bé không có ý định rời khỏi lòng Thiên, bàn tay nhỏ nhắn cứ bám chặt vào áo hắn trong khi vẫn đang ngủ say.

“Xem kìa, con bé dính chặt lấy chàng luôn.” Ái Vân cười nói.

Minh Trúc cười gượng vì không thể bế được cô bé, hai gò má đỏ lên vì thẹn nhưng bị nét đáng yêu của Tuyết Linh làm mê hoặc nên rất nhanh mỉm cười rồi đưa tay vuốt ve tấm lưng nhỏ bé.

Ái Vân cười khúc khích, hôn lên trán Thiên, hôn lên trán Tuyết Linh rồi ôm cả hai dần chìm vào giấc ngủ.

Đã tìm được Tuyết Linh, chỉ cần đem được Ngân Nguyệt an toàn rời khỏi đây là coi như thành công mỹ mãn.

Cách tốt nhất để mang Ngân Nguyệt đi chính là làm cho nàng có lại trí nhớ, Thiên đang trong dạng con nít nên không thể làm điều này một cách tối ưu. Vậy nên hắn nghĩ cách để cho Tuyết Linh và Ngân Nguyệt gặp nhau.

Ngân Nguyệt được Lạc Hoàng Đế bảo quản rất cẩn thận, phòng của nàng thường có lính canh rất nghiêm ngặt. Khó mà đột nhập vào từ bên ngoài giống như lần trước, nếu đã không thể đột nhập từ bên ngoài thì phải làm cho nàng tự muốn ra.

Thiên còn nhớ rõ khi cả hai còn bên cạnh nhau tại Hoang Thành, Ngân Nguyệt hay ngồi trong lòng hắn chăm chú quan sát hắn luyện đan.

Thiên chọn một bãi đất trống nơi tầm mắt của Ngân Nguyệt có thể quan sát được từ phía cửa sổ phòng nàng, hắn đem lò luyện đan bắt đầu luyện. Tuy trong hình dạng trẻ con tu vi Thiên giảm mạnh nhưng khả năng khống hỏa của hắn vẫn rất tuyệt vời.

Lần này đi có cả Minh Trúc và một nữ đệ tử, còn Ái Vân và hai người còn lại ở phòng trông coi Tuyết Linh.

Hôm nay Lạc Hoàng Đế cùng Lạc Văn Minh phải lên triều vì việc quan trọng nên Thiên càng dễ lộng hành.

Đầu tiên là hắn đốt lửa cháy thật lớn tạo ra một cột khói đen cao nghi ngút, lính canh thấy vậy kéo đến kiểm tra.

“Các vị, chỗ này không được nghịch lửa đâu.”

Ái Vân nói: “Bọn ta nhóm chút lửa luyện đan thôi, sẽ xong ngay.”

Lính canh nán lại nhưng sau khi thấy Thiên mang lò luyện đan ra thật nên cũng bỏ về. Đặc biệt để hai lính canh ở lại trông chừng bọn họ với danh nghĩa là đảm bảo an toàn.

Cột khói đã thành công thu hút sự chú ý của Ngân Nguyệt, nàng hướng ánh mắt về phía bãi đất trống nơi Thiên đang luyện đan.

Hình ảnh này vừa lạ vừa quen, lạ vì nàng không biết cô bé đó đang làm gì còn quen vì nàng hình như đã nhìn thấy ở đâu rồi.

Trong đầu Ngân Nguyệt hiện ra những ký ức mơ hồ, trong ký ức đó có hai người một nam một nữ, người nữ nhõng nhẽo đòi đi ngủ còn người nam thì vẫn kiên trì dùng lửa đốt một cái lò lớn trước mặt.

Ngân Nguyệt không nhớ ra, nhưng cái cảm giác quen thuộc này khiến nàng tò mò.

Nàng thực sự là ai? Nàng có mục đích gì? Nàng muốn đi đâu?

Lần lượt những câu hỏi xuất hiện trong đầu nàng khiến nàng phải suy nghĩ.

Ngân Nguyệt muốn ra ngoài và hỏi cô bé kia liệu cô bé có biết mình là ai hay không, nàng cho gọi lính canh vào và hỏi: “Mấy người kia đang làm gì?”

Lính canh nhìn rồi đáp: “Dạ thưa Nguyệt Phi, bọn họ đang luyện đan ạ.”

“Dẫn ta tới đó đi.” Ngân Nguyệt nói.

Lính canh đáp: “Hoàng Đế có lệnh không được sự cho phép của người tuyệt đối không thể để Nguyệt Phi rời khỏi phòng, xin Nguyệt Phi thứ lỗi.”

Ngân Nguyệt đảo mắt: “Ngài ấy đang bận việc, ta chỉ ra đó chút xíu rồi quay lại ngay.”

“Cái này…”

“Ta ở trong phòng cả ngày chán chết, cho ta ra ngoài đi mà.” Ngân Nguyệt chớp chớp cặp mắt long lanh nhìn tên lính canh nói.

Tên lính canh làm sao chịu được, hắn bần thần ngơ ngốc rồi nói: “Mời Nguyệt Phi theo ta!”

Ngân Nguyệt cười rạng rỡ sau đó đi theo tên lính tới chỗ Thiên đang luyện đan.

Khi nàng tới gần, Thiên phát hiện bởi mùi hương quen thuộc. Hắn từ từ hạ hỏa xuống rồi tắt lịm, sau đó quay về phía Ngân Nguyệt đang bước tới.

Ngân Nguyệt nhìn thấy Thiên cũng là một màn hỗn loạn cảm xúc, nhìn quen mà không quen, từng gặp mà như chưa gặp.

Ái Vân mặc dù đồng ý giúp Thiên cứu Ngân Nguyệt nhưng khi thấy cả hai trao nhau ánh mắt thì trong lòng hiện lên cảm giác khó chịu ghen tuông, nàng hậm hực nhìn đi chỗ khác, còn nữ đệ tử kia thì vẫn ngồi bên cạnh Thiên mà sắp xếp những loại thảo dược.

“Cô bé đang luyện đan phải không?” Ngân Nguyệt tiến đến hỏi, giọng điệu có chút xa lạ.

Thiên muốn ôm nàng, nhưng hắn cố kìm lòng rồi gật đầu: “Đúng vậy, nếu Nguyệt Phi hứng thú có thể ở lại xem.”

“Ta rất muốn xem!” Ngân Nguyệt đáp, sau đó phất tay ra hiệu cho lính canh lui đi.

Lính canh lui nhưng không quá xa, vẫn âm thầm quan sát bọn họ để đề phòng bất cứ điều gì xảy ra.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Thông tin truyện
Tên truyện Tây du
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện xuyên không
Tình trạng Update Phần 216
Ngày cập nhật 19/06/2022 11:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Em gái mưa
Trải lòng “Áaaa Ba con đang tắm mà.” Tiếng la hốt hoảng của Như khi đang tắm bị Ba mở cửa vào. Chuyện là sáng này Ba của Như đã ra ngoài sớm. Bình thường ông ấy sẽ đi tập thể dục rồi cà phê cùng mấy ông bạn. Còn mẹ con bé thì đi chợ. Hôm nay Như có tiết sớm nên dậy sớm tắm...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện sex phá trinh
Ba và tôi
Bước vào cửa phòng... tôi ôm lấy cổ ba mà hôn... lưỡi tôi ngoáy. Ba biết tôi đã rất nứng lồn... ba dựa vào cửa và bíu lấy lưỡi rồi... tôi lột áo của ba ra... tôi đè lên vú ba liếm, và bú... tôi dùng răng cửa mà nhơi nhơi núm vú ba... ba sướng rên, ba ưỡn ngực ra cho tôi bú liếm. Ba tốc...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc
Sứ Mệnh Người Được Chọn
“Chúc mừng cậu đã thành công bước lên con đường của một Pháp Sư” John giấu vẻ mặt kia đi và thay vào đó là một khuôn mặt tươi cười chúc mừng nó khi nó vừa mở mắt. “Cảm ơn ông” Nó cười lại. “Cậu đã là một Pháp Sư rồi, cũng phải biết về cách phân chia cảnh...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện khoa huyễn
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân