Truyện sex ở trang web truyensextv.pro tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv.pro, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv.pro tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1 » Phần 154

Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 1 - Dịch giả Meode

truyen x
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.pro, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 154

Tống Thanh Thư cuối cùng từ bỏ cái ý nghĩ giết Vi Tiểu Bảo, trong trực giác của hắn lúc ẩn lúc hiện cho hắn biết nếu Vi Tiểu Bảo chết ở tại Sơn Hải quan, thì cũng không là kết cục tốt nhất, chí ít đối với hắn chẳng có có lợi ít gì nhiều.

Sau khi Tống Thanh Thư đã ngầm đồng ý để cho Vi Tiểu Bảo quan hệ với Kiến Ninh công chúa, đương nhiên trong đội ngũ những người còn lại đâu có ai mà Vi Tiểu Bảo để vào trong mắt.

Kiến Ninh công chúa sau lần đó hưởng thụ được khoái lạc thì đâm ra nghiện, nên sau này vào mỗi buổi tối đều âm thầm gọi Vi Tiểu Bảo vào để giao hoan. Vi Tiểu Bảo lúc đầu còn sợ Tống Thanh Thư giễu cợt, nhưng nam tử đối với chuyện ân ái vốn là khó có thể nhịn được, một công chúa kiều mị muôn dạng cứ quấn lấy cầm lấy dương vật của gã nhét vào thân thể của nàng, làm sao gã bỏ không để ý đến được? Cứ cho là chính nhân quân tử, cũng chưa chắc định thần gìn giữ được khi gặp tình huống như vậy, huống hồ Vi Tiểu Bảo xưa nay đã không biết luân thường lễ pháp là cái gì.

Mấy ngày đầu Vi Tiểu Bảo còn lén lén lút lút, đến lúc sau thì xem như đêm nào cũng ở lại trong phòng công chúa cả đêm, ban ngày thì là tứ hôn sứ, buổi tối làm phò mã gia.

Chúng cung nữ, thái giám vừa sợ hãi công chúa, lại được Vi Tiểu Bảo ban thưởng tiền bạc rất nhiều, hơn nữa Đại tướng quân hộ tống Tống Thanh Thư cũng không có lên tiếng, còn ai dám xì xào nói nửa câu?

Khoảng thời gian này Tống Thanh Thư cũng không có hứng thú phản ứng chuyện loạn của đôi nam nữ kia, trái lại hắn đang vì chuyện Hạ Thanh Thanh và Lý Nguyên Chỉ không biết kết cuộc ra sao mà phát sầu.

Hắn ở tại triều đình Mãn Thanh chỉ là kế tạm thời, vốn chờ bố cục sắp xếp đâu ra đó thì mới tiến hành, kết quả bỗng nhiên hai nàng kia mất tích, thiếu hụt hết hai mối then chốt.

Tống Thanh Thư nhìn về phía chân trời phương xa, sắc mặt buồn bã…

Viên Thừa Chí bị Đông Phương Bất Bại đánh chết, Tống Thanh Thư tuy rằng ở trước mặt Hạ Thanh Thanh biểu đạt tiếc nuối, nhưng trong nội tâm của hắn lại là đại hỷ.

Chỉ cần Hạ Thanh Thanh cam tâm phối hợp, Tống Thanh Thư sẽ chắc chắn thành công tiếp nhận được Kim Xà doanh, chỉ là đáng tiếc bây giờ Hạ Thanh Thanh rời đi để mọi chuyện đều hóa thành bọt nước.

Vì lẽ đó mà khi Tống Thanh Thư khi biết được là Lạc Băng từ bên trong lung lạc Hạ Thanh Thanh, mới phẫn nộ như vậy, trong cơn tức giận đè nàng cưỡng hiếp phát tiết…

Mãi đến khi đoàn tùy tùng đi đến cảnh nội Sơn Hải quan, hắn vẫn chưa nghĩ ra được diệu kế gì mới. Nhìn phía xa mơ hồ có thể thấy được tường thành nguy nga, Tống Thanh Thư trong lòng thở dài: “Bây giờ chỉ đi được bước nào thì tính tới bước đó, xem thử có xuất hiện chuyển biến gì mới không…”

Chợt nghĩ đến một chuyện, Tống Thanh Thư liền phái người gọi Vi Tiểu Bảo đến, nhìn bước chân của Vi Tiểu Bảo có vẻ nặng nề, hắn ra bộ hiểu ý mỉm cười:

– Vi huynh đệ cũng nên hạn chế bớt lại để còn bảo trọng thân thể a.

Vi Tiểu Bảo chẳng bao giờ đỏ mặt, mở miệng nói:

– Ha ha khiên cho Tống đại ca cười chê rồi.

Nhưng trong lòng gã lại thầm nghĩ, Kiến Ninh công chúa lại quá cuồng hoan, đếm nào cũng bắt gã leo lên cưỡi trên người hai, ba lần… Trong khoảng thời gian này than thể gã sắp bị cái âm đạo của nàng hút khô rồi.

– Lần này gọi Vi huynh đệ đến gặp mặt cũng không phải là ta muốn quản việc không đâu… chỉ là bây giờ đã đến trên địa bàn của Ngô Tam Quế, nếu Vi huynh đệ cứ tùy ý ra vào phòng công phòng như vậy, nếu rơi vào tai mắt của Ngô Tam Quế, chuyến đi này của chúng ta e rằng họa phúc khó liệu…

Tống Thanh Thư lo lắng Vi Tiểu Bảo sắc mê tâm khiếu, không biết hạn chế thu liễm lại, nếu sự tình bại lộ, đừng nói Vi Tiểu Bảo, chính hắn là Đại tướng quân hộ tống cũng khó mà thoát chết tội.

– Đa tạ Tống đại ca nhắc nhở…

Vi Tiểu Bảo trong lòng cũng đang căng thẳng, mấy ngày này cùng Kiến Ninh công chúa như keo như sơn không rời, thật là gã có chút không nỡ, có điều lý trí của Vi Tiểu Bảo vẫn còn tồn tại, rõ ràng cái mạng nhỏ của gã mới là quan trọng nhất.

– Kiến Ninh công chúa đã được hoàng thượng ban cho Ngô Ứng Hùng, nàng nhất định là Vương phi đời kế tiếp, Vi huynh đệ tùy tiện vui đùa là được, còn nếu như xử trí theo cảm tính, phá hoại kế hoạch hoàng thượng, e rằng…

Tống Thanh Thư không nói hết câu, nhưng ý đã rất rõ ràng.

“Tùy tiện vui đùa một chút là được?”

Vi Tiểu Bảo nghe qua cảm thấy rất khâm phục, ở trong miệng Tống Thanh Thư, một công chúa cành vàng lá ngọc, phảng phất như đã biến thành một cung nữ bình thường, cũng không đúng… Kiến Ninh công chúa vốn là một nghiệt chủng, bây giờ nếu nói đến địa vị thì ngay với một cung nữ cũng không bằng.

– Còn có một việc…

Tống Thanh Thư suy nghĩ một chút rồi nói tiếp:

– Chuyện của Kiến Ninh công chúa thì Vi huynh đệ cố xử lý tốt, chứ nếu để nàng nói lung tung thì rất nguy đấy.

– Tống đại ca yên tâm đi, ta có biện pháp thuyết phục nàng.

Vi Tiểu Bảo ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng gã đang buồn phiền không ngớt, những ngày gần đây Kiến Ninh công chúa đã nhiều lần ám chỉ hắn, hãy tìm biện pháp để cho thế tử Ngô Ứng Hùng biến thành Ngô Tử Hùng, có điều chuyện này can hệ quá trọng đại, gã nào dám đáp ứng, không thể làm gì khác hơn là trả lời qua loa, vừa trầm tư suy nghĩ tìm kế sách nào để vẹn toàn đôi bên.

Đối với tính tình Kiến Ninh, Tống Thanh Thư đúng là hiểu khá rõ, hắn cũng không biết là khó mà dễ dàng bắt nàng đi vào khuôn phép, có điều Vi Tiểu Bảo nếu nói như vậy, hắn cũng tiện hỏi lại. Nhớ tới Vi Tiểu Bảo thường có bản lĩnh gặp dữ hóa lành, cho nên hắn cũng có mấy phần tin tưởng là gã thật có biện pháp.

Trong lòng lại thấy có chút đáng thương cho Ngô Ứng Hùng, liên tiếp mấy ngày nay Vi Tiểu Bảo cùng Kiến Ninh giao hoan bất kể giờ giấc, lấy gì mà bảo đảm đã chưa có mang thai, Ngô Ứng Hùng có vị hôn thê động phòng trước, cho hắn đeo đại đại nón xanh đỉnh đầu còn không nói, còn rất có thể để cho Ngô Ứng Hùng nuôi con thay cho Vi Tiểu Bảo nữa…

Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1 tại nguồn: http://truyensextv.com/cao-thu-kiem-hiep/

– Bẩm báo hai vị đại nhân, chúng ta vừa bắt được một tên do thám liên tục nhòm ngó theo dõi đoàn xe, bộ dạng rất khả nghi, có điều… có điều…

Tống Thanh Thư đang suy nghĩ xuất thần, bất chợt một tên thị vệ chạy tới đánh gãy.

– Ngươi cà lăm sao? Có điều làm sao?

Vi Tiểu Bảo trong lòng đang phiền muộn, thấy tên thị vệ ấp úng, liền há mồm mắng.

Thị vệ gương mặt tái xanh, vội vàng nói:

– Chỉ có điều hắn tự xưng là Thế tử Ngô Anh Hùng của Bình Tây Vương, em trai của Thế tử Ngô Ứng Hùng.

– Bình Tây Vương không phải chỉ có một nhi tử là nam sao?

Tống Thanh Thư ánh mắt có chút mờ mịt, nhìn Vi Tiểu Bảo hỏi.

– Ngô Tam Quế cái lão con rùa đó là gì mà có phúc khí có đến hai đứa con trai, chắc chắn là giả, cứ đánh một trận, rồi ném ra ven đường.

Vi Tiểu Bảo không nhịn được phất tay.

– Bẩm rõ…

Thấy tên thị vệ đang muốn lui ra, Tống Thanh Thư vội vã kêu gã lại.

– Chậm đã, dẫn tới đây ta xem thử.

Vi Tiểu Bảo không có hào hứng tham gia chuyện này, liền vội vàng nói:

– Tống đại ca tiểu đệ đi trước, công chúa hai ngày nay cáu kỉnh, tiểu đệ đến cố gắng dỗ dành cho nàng.”

Tống Thanh Thư gật đầu, Vi Tiểu Bảo rời đi không bao lâu, thì bọn thị vệ liền đem người bị bắt giữ mang đến.

– Thả ta ra! Có tin là đến Sơn Hải quan, ta nói phụ than ta đem tất cả bọn ngươi kéo ra ngoài chặt đầu không?

Người này vừa giãy giụa vừa nổi giận nói.

Nghe được tiếng đối phương thanh giòn, lại nhìn thấy môi hồng răng trắng, Tống Thanh Thư sững sờ: “Người này sao lại có dáng dấp của một cô nương nương? Lẽ nào là nữ cải nam trang?”

Đôi mắt về bộ ngực đối phương quét tới, nhưng bình thường cũng không có nổi cao sóng dậy, hắn ngẩng đầu muốn nhìn nhìn vào trong cổ áo, nhưng đối phương mặc một bộ cao trường bào, nơi cổ thì ôm lấy vừa vặn chặt chẽ.

– Ngươi nói ngươi là Ngô Anh Hùng, nhi tử của Bình Tây Vương?

Tống Thanh Thư phất tay, ra hiệu thị vệ thả ra.

– Hừ… chính là ta!

Đối phương vừa mới thoát vây, phản ứng đầu tiên là vỗ phủi bụi trên người, cực kỳ yêu khiết.

– Theo ta được biết, Bình Tây Vương cũng chỉ có một nhi tử, vậy ngươi là…

Tống Thanh Thư cũng không ngại phối hợp diễn trò với đối phương.

– Hừ, vậy là do các ngươi kém kiến thức…

Người kia nói lạnh, có điều trong lòng cũng rõ ràng là Tống Thanh Thư không thể ngay lập tức tin tưởng mình, vội vã giải thích:

– Nói cho ngươi biết cũng không quan hệ gì, ta là con riêng ngoại hôn, đương nhiên là rất ít người biết.

Tống Thanh Thư trong lòng đúng là đã tin mấy phần, ở trên đời này, Ngô Tam Quế lúc trước dẫn Thanh binh nhập quan, giúp cho dị tộc chiếm cứ giang sơn người Hán, sau đó lại tự tay ghìm chết Quế vương… hy vọng cuối cùng của Tiền Minh, Ngô Tam Quế ở cõi đời này danh tiếng như vậy, e rằng không mấy ai dám vô duyên vô cớ nhận làm nhi tử của Ngô Tam Quế.

– Được rồi, cứ coi như ngươi là nhi tử của Bình Tây Vương, vậy sao ngươi không ở trong vương phủ, lại chạy tới đây dò xét đội ngũ của chúng ta, tột cùng là có ý gì?

Tống Thanh Thư nghi hoặc hỏi.

– Người đâu, dâng trà…

Ngô Anh Hùng nghênh ngang ngồi vào cái ghế bên cạnh, vênh mặt hất hàm cất giọng nói sai khiến, làm cho bọn thị vệ sửng sốt…

– Các ngươi cứ đi xuống trước chuẩn bị ngày mai đi, người này cứ giao cho ta.

Tống Thanh Thư vẫy tay, bây giờ đội hình đang hạ trại ở ngoài Sơn Hải quan, chờ ngày hôm sau Ngô Tam Quế ra khỏi thành nghênh tiếp…

Bọn thị vệ biết Tống Thanh Thư võ công cao cường, cũng biết Ngô Anh Hùng võ công bình thường, liền xin cáo lui.

– Được rồi, thấy ngươi cũng không quá đáng ghét, ta sẽ nói cho ngươi biết, được hoàng thượng tứ hôn, đại ca ta tuy rằng cao hứng, nhưng hắn chưa từng thấy qua công chúa, khó tránh khỏi có chút lo được mất. Ta làm đệ đệ, hiểu rõ tâm ý của hắn, liền chạy đến đây thay thế hắn để tìm hiểu.

Ngô Anh Hùng giọng nói như ngọc trai rơi trên mâm ngọc, nói liền một tràng.

– Nhưng nếu công chúa tướng mạo xấu xí, các ngươi có muốn cự hôn cũng không được.

Tống Thanh Thư ngữ khí phát lạnh, tư thái này là phải biểu lộ ra, phải giữ gìn bộ mặt của triều đình, nếu không nhỡ chuyện này truyền lại trong tai Khang Hi, tóm lại là không tốt.

Ngô Anh Hùng sững sờ, liền vội vàng nói:

– Kỳ thực… kỳ thực… chỉ là ta muốn lén lút nhìn dáng dấp tẩu tử mà thôi.

– Ngươi thân làm đệ đệ, chạy tới đây xem mặt mũi thê tử của ca ca ngươi chưa xuất giá, có đạo lý nào như vậy?”

Tống Thanh Thư kỳ quái nhìn gã:

– Chẳng lẽ ngươi đối với tẩu tử của mình có ý nghĩ cái gì không an phận?”

– Ngươi…

Ngô Anh Hùng bị Tống Thanh Thư một phen dùng lời lẽ đả kích nên lúng túng, bất quá hắn nói rất là hợp tình hợp lý, trong lúc nhất thời Ngô Anh Hùng cũng không biết làm sao biện giải.

Do dự một lúc, thấy trong lều không có người nào khác, Ngô Anh Hùng cắn răng, đứng lên đem cái mũ chụp trên đầu lấy xuống, lộ ra một mái tóc nhu thuận dài như thác nước:

– Ngươi bây giờ có còn cảm thấy ta sẽ đối với tẩu tử có cái gì ý đồ không an phận không?

Tống Thanh Thư trong lòng mừng thầm, ngoài miệng làm bộ giật mình nói:

– Ngươi… ngươi là nữ nhân?

– Hừ!

Đối phương xem thường liếc mắt nhìn hắn:

– Không ngờ có chút nhãn lực cũng đều không có, còn làm cái gì mà là hộ tống Đại tướng quân.

Tống Thanh Thư bây giờ mới quan sát tỉ mỉ dung mạo nàng, bình thường đã là mi mục như họa, giờ lại lộ ra mái tóc đen nhánh, càng thêm nổi bật lên dung nhan tuyệt thế…

– Này, ngươi thấy ta như thế này thì choáng váng sao?

Cô nương xinh đẹp này đã sớm thành thói quen khi thấy ánh mắt của nam nhân nhìn mình đắm đuối như thế, lộ ra vẻ khinh bỉ nói.

Tống Thanh Thư phục hồi tinh thần lại, cô nương trước mắt tuy rằng thân mang nam trang, nhưng vẫn cứ có thể nhìn ra dáng người kia thướt tha, bờ eo thon nhỏ, mỹ lệ xuất trần… Chỉ tiếc là trên người mang theo khí chất vênh váo hung hăng…

Tống Thanh Thư trong lòng âm thầm đánh giá, ngoài miệng nở nụ cười:

– Không nghĩ tới các hạ lại là vị cô nương, chỉ là không biết vừa rồi cô nương nói mình là nhị vương tử của Bình Tây Vương, vậy bây giờ thì lại nhận thân phận gì?

– Ngươi thật khờ hay là giả ngốc? Ta nói rồi Bình Tây Vương là phụ thân của ta, ta đương nhiên chính là quận chúa.

Cô nương tuy rằng giọng nói không khách sáo, thế nhưng thực sự nghe rất êm tai…

– Quận chúa?

Tống Thanh Thư ở trong đầu suy nghĩ một hồi, tự lẩm bẩm:

– Ta liền nhớ tới có A Kha là nhi nữ của Ngô Tam Quế, chẳng lẽ lại còn có nữ nhi khác?

Cô nương kinh ngạc nhìn hắn:

– Làm sao ngươi biết tên của ta?”

Tống Thanh Thư chấn động, nghĩ thầm đúng rồi, thế giới này A Cửu công chúa không biến thành Cửu Nạn sư thái, tự nhiên là không có đến Bình Tây Vương phủ bắt đi A Kha khi vẫn còn nằm ở trong tã lót, như vậy thì A Kha từ nhỏ đã là ở vương phủ lớn lên, chẳng trách nàng có một bộ tính tình vênh váo hung hăng.

A Kha đã trổ mã xinh đẹp đến mức họa quốc ương dân như vậy, trong khi truyền thuyết rằng nàng chỉ di truyền từ mẫu thân Trần Viên Viên có bảy phần khuôn mặt đẹp, vậy còn Trần viên Viên hẳn là có một dung nhan tuyệt thế? Bỗng nhiên vừa nghĩ đến mẫu tử Trần Viên Viên và A Kha, cả người Tống Thanh Thư dục hỏa như sôi trào lên…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Danh sách truyện cùng bộ:
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 4
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 5
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 6 (Full)
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 7 (Update Phần 14)
Thông tin truyện
Tên truyện Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 1
Tác giả Dịch giả Meode
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện dâm hiệp
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 21/03/2019 06:29 (GMT+7)

Mục lục truyện của Dịch giả Meode

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Phim sex thủ dâm - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân