Truyện sex ở trang web truyensextv.pro tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv.pro, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv.pro tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Chinh phục gái đẹp – Chương 4 » Phần 171

Chinh phục gái đẹp - Chương 4 - Dịch giả Meode

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.pro, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 171

Đinh Nhị Cẩu cũng không biết trong nội tâm Dương Hiểu nghĩ như thế nào, đương nhiên, hắn càng không biết Cổ Thanh Sơn khi nhân hắn làm con nuôi, như vậy là có ý gì, nhưng có một điều hắn biết rất rõ, đó chính là Cổ Hiểu Manh rất đối chọi với hắn gây nên phiền phức, hơn nữa là cái loại phiền này ăn sâu đến trong xương tủy của nàng, về chuyện này làm cho Đinh Nhị Cẩu trăm mối ngỗn ngang, bài toán này hắn vẫn chưa có cách giải, theo lẽ thông thường mình là ân nhân cứu mạng của nàng, cho dù là không lấy thân báo đáp, nhưng ít nhất cũng không nên buông lời ác độc với mình chứ..

Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 4 tại nguồn: http://truyensextv.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-4/

Đinh Nhị Cẩu gõ cửa, đến trước phòng làm việc của Thạch Ái Quốc, pha cho ông ta một ly cà phê, rồi mới trình bày đến bản thảo mà mình đã viết xong về một số ý kiến đề nghị đến vấn đề giải tỏa và di dời các hộ dân ở TP Hồ Châu giao cho Thạch Ái Quốc.

– Ôi!!! A… viết xong nhanh như vậy à ?

Thạch Ái Quốc tán thưởng nhìn Đinh Nhị Cẩu nói ra.

– Mấy ngày nay công việc tương đối nhiều, cho nên em soan thảo hơi trễ nãi, có thể còn có vài chỗ suy tính không phải toàn diện, xin mời chủ tịch tham khảo.

Đinh Nhị Cẩu không có chút nào có ý kiêu căng, trên thực tế, trong lòng của hắn rất thấp thỏm, bởi vì tối hôm qua chuyện hắn nhận Cổ Thanh Sơn làm cha nuôi việc này vẫn còn là một chuyện bí mật, tuy Cổ Thanh Sơn không có dặn dò gì cả, nhưng Đinh Nhị Cẩu tuyệt đối cũng không muốn đem chuyện này lung tung khắp nơi cho người biết.

Tại vì chuyện này người biết càng ít càng tốt, sẽ giảm thiểu rất nhiều phiền toái, nhưng khi hắn càng sợ phiền toái, thì phiền toái lại càng không có buông tha cho hắn.

Vừa mới trở lại phòng làm việc của mình, điện thoại di động reo vang, xem xét là một số điện thoại xa lạ, vốn hắn không muốn tiếp, nhưng lại sợ nhỡ có người tìm gặp Thạch Ái Quốc, đây là một quy định, bình thường có rất ít người gọi điện thoại trực tiếp cho Thạch Ái Quốc, mà trước tiên là gọi điện thoại thông qua Đinh Nhị Cẩu tại đây, sau đó để cho Đinh Nhị Cẩu sắp xếp thời gian đi gặp chủ tịch.

– Xin lỗi.. là vị nào?

Đinh Nhị Cẩu khách sáo hỏi.

– Tôi đang ở tại quán café đôi diện ủy ban thành phố chờ anh, hi vọng anh có thể đi ra gặp mặt, để tôi nói thẳng ra suy nghĩ của mình.

– Ưm.. thật xin lỗi, tôi nghe mà chưa hiểu được, cô là ai vậy?

– Đinh Trường Sinh, anh cố tình không biết ai sao? Đã nhận cha nuôi còn không nhận ra giọng nói của tôi? Hay là muốn tôi đi vào trong tìm anh?

Cổ Hiểu Manh không nhịn chút nào.

– Há, là chị Hiểu Manh à, hiện giờ tôi đang bận, chờ đến giữa trưa được không? Lúc đó tôi được nghỉ trưa được một tiếng…

– Dừng lại, tôi không phải là chị Hiểu Manh của anh, quan hệ của chúng ta không có thân thiết đến tình trạng đó, được rồi… tôi ở chỗ này chờ anh đến trưa, nếu đến lúc đó anh không có ra, tôi sẽ trực tiếp đi vào tìm anh, có một số việc anh cũng không muốn cho dư luận biết chứ ?

– Được… được, đợi tí nữa tôi ra đi tìm chị, bình tĩnh chớ nóng, uống chút cà phê trước đi, xem như tôi mời khách được không, xin chờ một chút.

“Tút tút tút… ”

Đinh Nhị Cẩu nói còn chưa hết, thì bên kia đã cúp điện thoại.

Đúng là không có lễ phép, nghĩ đến tối hôm qua tại nhà của Cố Thanh Sơn với cái bản mặt một đống của Cổ Hiểu Manh, trong nội tâm hắn liền cảm thấy bực bội, tay cầm điện thoại lên vốn định gọi cho Cổ Thanh Sơn, nhưng hắn ngẫm lại lại cũng không cần thiết, chút chuyện nhỏ này nếu nói cho Cổ Thanh Sơn biết, đoán chừng trong nhà bọn họ mối quan hệ lại bắt đầu nháo nhào, nghĩ tới nghĩ lui, hắn đoán nguyên nhân vì sao Cổ Hiểu Manh không chào đón chính mình, chẳng qua là muốn hắn cút xa chừng nào tốt chừng nấy chứ, chứ có gì ghê gớm lắm đâu.

Sau khi tan việc, Đinh Nhị Cẩu đi thẳng thẳng đến quán cà phê, hắn cũng không thể biết được nếu Cổ Hiểu Manh nổi giận sẽ náo loạn gây nên hậu quả gì không, quan trọng là câu chuyện nàng bị bắt cóc, khi ấy Đàm Quốc Khánh ám chỉ cho người cảnh sát kia dùng súng bắn chết kẻ hiềm nghi, điều này đã nói lên Cổ Hiểu Manh bị bắt cóc không phải là một việc ngẫu nhiên đơn giản, mà dự đoán là có âm mưu, hơn nữa còn đã giất người diệt khẩu, cho nên nếu bây giờ cứ để cho Cổ Hiểu Manh chạy loạn khắp nơi thì thật đúng là không an toàn, bây giờ nếu là bởi vì chờ hắn mà rủi xảy ra chuyện, như vậy thì hắn cũng gánh không nỗi trách nhiệm này.

Nhưng khi bước vào quán cà phê, hắn không có nghĩ tới còn có Đường Tình Tình rõ ràng đã ở đó, xem ra là cô gái cũng bị Cổ Hiểu Manh gọi tới.

– Đường Tình Tình, em cũng ở đây à?

– Gọi tôi là cái gì? Ngươi có biết tôi so với Cổ Hiểu Manh còn lớn hơn một tuổi, về sau phải gọi là chị Đường, hì hì… không thể tưởng được, bây giờ hai người rõ ràng trở thành quan hệ thân thiết như thế này, Đinh Trường Sinh… nhìn không ra, anh còn có bản lãnh này a, ha ha…

– Cái gì mà gọi là bản lãnh này, anh có bản lãnh gì đâu, đừng có nói nhảm ah.

Đinh Nhị Cẩu ngồi trên ghế sa lon, đối diện với Cổ Hiểu Manh đang dùng ánh mắt đại cừu thâm mặt nhìn hắn, Đinh Nhị Cẩu quyết định dùng bất biến ứng phó vạn biến.

– Tình Tình, cậu đến bên kia chờ tôi chút, tôi cùng vị tiên sinh này nói mấy câu chuyện riêng cái.

Cổ Hiểu Manh nãy giờ chưa từng nhìn qua Đường Tình Tình, thẳng tiếp hạ lệnh trục khách.

Đường Tình Tình kỳ quái nhìn qua Cổ Hiểu Manh, lại nhìn qua Đinh Nhị Cẩu, trong lúc này nàng cũng không có hiểu rõ đến cùng chuyện gì xảy ra, nhưng lại phải rời khỏi…

– Không cần đi đâu hết, chị Hiểu Manh, cứ nói thẳng ra đi, tôi nghĩ chuyện gì thì có một nhân chứng cũng tốt vậy, đúng không?

– Vậy thì tốt, đây chính là tự miệng anh nói, nếu tôi nói có khó nghe, mất mặt thì đừng có trách tôi, vì tôi đã cho anh cơ hội rồi…

Cổ Hiểu Manh sắc mặt sương lạnh nói.

Đinh Nhị Cẩu gật gật đầu, không nói thêm, ra hiệu Cổ Hiểu Manh nói tiếp.

– Đinh Trường Sinh, tối hôm qua anh nhận cha mẹ tôi làm cha nuôi mẹ nuôi.. rốt cuộc là vì cái gì? Có phải là coi trọng địa vị cha của tôi, để khi có thời cơ thích hợp thì đề bạt, giúp anh thăng quan?

Cổ Hiểu Manh mở miệng thẳng tới điểm yếu hại, đây cũng là góc độ suy tính thông thường của mọi người, ít nhất là Đường Tình Tình hiện giờ cũng đang suy nghĩ như vậy, bằng không một người từ bên ngoài đến TP Hồ Châu công tác, không có quan hệ gì, dựa vào cái gì mà sau này sẽ được lên chức?

– Tôi phải nói lời nói thật?

– Đương nhiên, tôi muốn nhìn anh tự giải thích như thế nào.

Cổ Hiểu Manh cao ngạo ưỡn ngực dường như nắm được thóp của hắn, Đinh Nhị Cẩu lúc này mới phát hiện ra điều mà lâu nay hắn vẫn không có thấy, đó chính là bầu vú của Cổ Hiểu Manh rất săn chắc đứng thẳng lại không có chút nào nhỏ, ở một mức độ nào đó còn vượt trội hơn bầu vú của Dương Hiểu mẹ của nàng, không đơn thuần chỉ là tướng mạo, còn có dáng người, những thứ khác không nói, trước mắt hắn với đôi bầu vú đầy đặn nảy nở, so tối hôm qua Dương Hiểu không có mang nịt ngực còn lớn hơn, điểm này cũng là lần đầu tiên hắn phát hiện.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Danh sách truyện cùng bộ:
Chinh phục gái đẹp – Chương 1
Chinh phục gái đẹp – Chương 2
Chinh phục gái đẹp – Chương 3
Chinh phục gái đẹp – Chương 4
Chinh phục gái đẹp – Chương 5
Chinh phục gái đẹp – Chương 6
Chinh phục gái đẹp – Chương 7
Chinh phục gái đẹp – Chương 8
Chinh phục gái đẹp – Chương 9
Chinh phục gái đẹp – Chương 10
Chinh phục gái đẹp – Chương 11 (Update Phần 61)
Thông tin truyện
Tên truyện Chinh phục gái đẹp - Chương 4
Tác giả Dịch giả Meode
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 16/04/2018 08:36 (GMT+7)

Mục lục truyện của Dịch giả Meode

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân